Bị Viêm Cốt hung hăng cười nhạo một trận, Tần Khai Dịch đen mặt buông tha ý tưởng mang đi cái gì. Hắn nên biết Viêm Cốt nhỏ mọn như vậy sao lại có thể để hắn tùy tiện lấy đi đồ vật của Tiết Hiền chứ, thật sự là quá ngây thơ rồi ( gào thét —ing).
"Bao lâu rồi ngươi không ăn?" Đột nhiên nhớ ra cái gì đó, Tần Khai Dịch quay đầu nhìn về phía Thẩm Phi Tiếu đang đứng bên cạnh hắn, nhẹ giọng hỏi … Nếu hắn không đoán sai, từ khi Tàng Bảo Các xuất hiện, sau khi Thẩm Phi Tiếu rơi vào hoàng kim ốc chưa từng ăn qua thứ gì.
"Hai ngày." Giọng nói Thẩm Phi Tiếu khàn khàn, hình như do không uống nước mà ra.
Nghe nói vậy, Tần Khai Dịch nhanh chóng lấy số thức ăn nước uống còn sót lại trong giới chỉ móc ra, đưa cho Thẩm Phi Tiếu.
Nhìn thức ăn đưa tới, Thẩm Phi Tiếu không cầm ngay. Hắn trầm mặc nhìn thoáng qua Tần Khai Dịch mới khàn khàn hỏi: "Vì cái gì?"
"Cái gì mà vì cái gì?" Tần Khai Dịch nhất thời không hiểu ý Thẩm Phi Tiếu.
"Vì cái gì lại tốt với ta như vậy? Ở trong này thức ăn nước uống rất trọng yếu. Ngươi đưa cho ta như vậy, còn ngươi thì sao?" Giống như con thú nhỏ bị chọc giận, giọng nói Thẩm Phi Tiếu bén nhọn làm Tần Khai Dịch đau đầu.
"Bởi vì …" Tần Khai Dịch rất muốn nói cho Thẩm Phi Tiếu biết … bởi vì ta là ích cốc a, ta không cần ăn cái gì hết. Mà nhìn ngươi đi, cái bộ dáng này muốn đi nhát ma người ta à, ngươi muốn dọa ta bị đau tim hả …
"Cho ngươi ăn thì cứ ăn đi." Không biết thế nào, lời định thốt ra lại chuyển thành câu khác. Tần Khai Dịch tức giận: "Đừng nhiều lời vô nghĩa."
"…" Thẩm Phi Tiếu lại trầm mặc. Sau một lúc mới nhận đồ từ Tần Khai Dịch, chậm rãi nhai từng miếng một.
"Ngươi tới đây bao lâu rồi?" Tần Khai Dịch thừa dịp Thẩm Phi Tiếu ăn, nghiên cứu bố trí trong hoàng kim ốc. Tuy hắn rất muốn tay phải gõ gõ, tay trái sờ sờ nhưng phải duy trì hình tượng, cắn răng nhẫn nhịn.
"Hai ngày." Ánh mắt kỳ quái nhìn Tần Khai Dịch một cái, Thẩm Phi Tiếu muốn nói lại thôi.
"Sao? Ngươi muốn nói cái gì?" Tần Khai Dịch nhìn thấu tâm tư Thẩm Phi Tiếu hỏi.
"Gian phòng này không có cửa." Chỉ trong chốc lát liền hết sạch lương khô, nhưng nước trong bình còn nhiều. Hắn vươn tay lau miệng rồi trả bình nước lại cho Tần Khai Dịch: "Tìm không thấy cơ quan, không ra được."
"A." Tần Khai Dịch cũng không có phản ứng gì đặc biệt … Hắn hoàn toàn không lo cái này, Viêm Cốt tuyệt đối sẽ không để hắn chết trong này.
"Ngươi không lo lắng?" Thẩm Phi Tiếu tràn ngập nghi hoặc.
"Không." Tần Khai Dịch cười tủm tỉm: "Chúng ta có thể ra ngoài." Nghe đến đây, Thẩm Phi Tiếu càng thêm nghi hoặc, giống như muốn nói làm sao ra ngoài được.
"Viêm Cốt, nhanh nói cho ta biết làm sao để ra ngoài. Cứ loi nhoi ở đây bảo bối đều bị người khác cướp hết. "
"Hoảng cái gì." Viêm Cốt chậm rì rì nói: "Đừng vội ra ngoài, chúng ta xem kịch cái đã …"
"Kịch gì?" Tần Khai Dịch cảm giác Viêm Cốt lại muốn bày ra chuyện xấu.
"Ngươi đến vách tường bên phải đi." Viêm Cốt cười hắc hắc: "Dán tay lên viên gạch màu đen ấy."
"Đó là cái gì?" Tần Khai Dịch nghe Viêm Cốt phân phó vẫn có chút không yên lòng.
"Ngươi làm đi rồi biết." Viêm Cốt còn cố giả thần giả quỷ.
"Nếu ta đã xảy ra chuyện … Ngươi cũng đừng mơ tưởng đến đồ vật ngươi muốn." Tuy biết Viêm Cốt sẽ không hại hắn, nhưng trong lòng vẫn có chút không thoải mái. Tần Khai Dịch trực tiếp mở miệng uy hiếp.
"Yên tâm, yên tâm. Ta đối tốt với ngươi như vậy …" Viêm Cốt dùng khuôn mặt của hắn làm ra biểu tình đáng thương hề hề, làm Tần Khai Dịch nổi da gà đầy người.
"Ta tin ngươi một lần." Tần Khai Dịch bất mãn nói: "Ngươi có thể đổi khuôn mặt khác sao?"
"Đổi thành ai?" Viêm Cốt nháy mắt: "Bằng không đổi thành tiểu sư đệ ngươi?" Vừa dứt lời, mặt hắn liền vặn vẹo một chút, nháy mắt từ mặt Tần Khai Dịch biến thành một gương mặt nam tử anh tuấn xa lạ.
"… Ngươi biến thành ai vậy?" Nhìn gương mặt tuấn tú, góc cạnh phân minh lạnh lùng trước mặt, Tần Khai Dịch ngớ người.
"Tiểu sư đệ ngươi a." Viêm Cốt thật sự dùng khuôn mặt kia làm ra biểu tình đáng khinh: "Thế nào, đẹp trai không."
"… Ngươi vẫn biến về bộ dáng của ta đi." Tần Khai Dịch đỡ trán: "Đừng giày xéo tiểu sư đệ ta."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!