Sau khi Ngôn Bộ Huyền mang đám người đi vào, Tần Khai Dịch liền lén lút theo sau. Hắn rất tin tưởng bí pháp Viêm Cốt đưa, nhưng cũng không dám làm quá. Vạn nhất bị phát hiện, hắn không dám tin tưởng Ngôn Bộ Huyền sẽ hòa nhã với hắn. Huống hồ hiện tại lại mạc danh kỳ diệu nhảy ra một xuyên qua giả.
Âm thầm quan sát, hiển nhiên là lựa chọn tốt nhất.
Hưu môn đã mở, chùm sáng đâm thẳng lên bầu trời cũng biến mất. Tần Khai Dịch vô thanh vô tức lẻn vào vẫn duy trì khoảng cách an toàn với đội ngũ Ngôn Bộ Huyền. Hắn lặng lẽ quan sát Ngôn Bộ Huyền cùng Đường Sa Uẩn, nhưng không có phát hiện sơ hở của Đường Sa Uẩn.
Tuy Tần Khai Dịch cảm giác người có khả năng là xuyên qua giả nhất là Đường Sa Uẩn, nhưng không có chứng cớ xác thực hắn vẫn không dám xác định. Huống hồ hệ thống giao nhiệm vụ là ngăn cản xuyên qua giả thay đổi nội dung vở kịch … Tần Khai Dịch xoa xoa cằm.
Nếu có thể thay đổi tình tiết trọng yếu nhất, một là Thẩm Phi Tiếu lấy Vũ Lâm Linh, hai chính là quan hệ giữa Thẩm Phi Tiếu cùng Đường Sa Uẩn.
Nhưng hệ thống còn bắt mình phải trợ giúp Thẩm Phi Tiếu lấy được Vũ Lâm Linh. Như vậy chuyện xấu duy nhất chính là chuyện Ngôn Bộ Huyền ở cùng Đường Sa Uẩn.
"Trời ạ … Còn muốn ta làm bà mai hay sao?"
Mở miệng than nhỏ một tiếng. Tuy lòng còn bất mãn nhưng Tần Khai Dịch cũng không biểu hiện ra ngoài. Hắn móc mấy lá bùa đã chuẩn bị trước ra, quyết định vẫn nên đi tìm Thẩm Phi Tiếu trước rồi mới tính tiếp.
Dừng lại.
Đang đi bỗng nhiên Đường Sa Uẩn nhẹ giọng quát. Chỉ thấy nàng híp mắt, nói:
"Ngôn công tử, phía trước có cơ quan, không biết công tử nên làm thế nào mới tốt?"
Cơ quan?
Ngôn Bộ Huyền ẩn đi tia kinh ngạc nhưng không hỏi làm sao Đường Sa Uẩn biết được, mà chỉ trầm ngâm một lát mới nói:
"Không biết Đường cô nương có biện pháp gì?"
Biện pháp?
Đường Sa Uẩn hơi hé miệng mỉm cười:
"Ta chỉ là một thiếu nữ yếu đuối làm sao có thể có biện pháp gì. Ngược lại Ngôn công tử, công tử thân là trưởng lão Băng Hỏa Tông chẳng lẽ không có cách nào đối phó với chút cơ quan nho nhỏ này sao?"
Nói đến nước này, Ngôn Bộ Huyền nếu lại từ chối cũng có vẻ quá mức keo kiệt. Hắn mỉm cười nói với Đường Sa Uẩn:
"Nếu Đường cô nương đã nói vậy, vậy ta đi trước."
Nói xong, Ngôn Bộ Huyền lấy trường kiếm mình ra, không không chút do dự bước chân vào trong cơ quan.
Tần Khai Dịch ở phía sau lặng lẽ nhìn, nhưng trong lòng âm thầm tính toán. Nói không chừng Ngôn Bộ Huyền sẽ không mất nhiều thời gian ở đây. Hắn nhớ cơ quan thứ nhất trong Hưu môn chính là ảo trận, uy lực tầm tầm. So với thực lực Ngôn Bộ Huyền hẳn không có vấn đề gì.
Đường Sa Uẩn thấy Ngôn Bộ Huyền bước vào trong cơ quan, ánh mắt chuyển chuyển. Nàng xoay người hỏi một đệ tử Linh Sơn phái:
"Tiểu sư phụ, không biết trong các ngươi có ai tên Thẩm Phi Tiếu không?"
Người Đường Sa Uẩn hỏi là một nam tử tầm 20 tuổi, bị mê hoặc bởi đôi mắt nàng, đỏ mặt lắp bắp:
"Đường … Đường cô nương … ta … ta chưa từng nghe qua tên này."
A, thật không.
Không biết nghĩ tới điều gì, ánh mắt Đường Sa Uẩn u ám lại, nhưng lập tức lại nở nụ cười:
"Ta nghe nói công tử nói, khi các ngươi vừa mới vào bí cảnh bởi vì xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà thất lạc, quả thật rất nguy hiểm a."
Không có gì.
Nam tử hiển nhiên không biết Đường Sa Uẩn đang moi móc thông tin, cười ngây ngô sờ sờ đầu mình:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!