Ảnh chụp trong gian bếp, chung quanh rất tối, chỉ có ánh đèn vàng le lói, mà 2 nhân vật chính trong hình chính là Hạ Văn Xuyên và Hạ Miên Miên.
Theo góc độ này người chụp hình đứng ngay cửa nhà bếp chụp hai người bọn họ, góc chụp trực diện không thể rõ ràng hơn.
Trong tấm ảnh, Hạ Miên Miên ngồi trên bệ bếp, hai chân cặp lấy eo Hạ Văn Xuyên, Hạ Văn Xuyên dán chặt lấy người cô, cả hai đắm đuối hôn nhau.
Hạ Miên Miên nhớ đến, lúc ấy cả nhà Tần Nguyệt vẫn ở nhà bọn họ.
Lần đó ban đêm cô đói bụng lần xuống phòng bếp tìm đồ ăn, đúng lúc Hạ Văn Xuyên trở về, trước đó cô quả thật có nghe được tiếng động phía cửa phòng bếp, nhưng cũng không quá để ý, ai ngờ được rằng Tần Đông thế mà dám núp trong bóng tối nhìn trộm, còn lén lút chụp ảnh thân mật của cô và Hạ Văn Xuyên.
Vừa nghĩ đến tình hình lúc đó, Hạ Miên Miên lập tức tê cả da đầu, phải biết, hai người sau khi hôn xong, cô còn dùng tay giúp Hạ Văn Xuyên "hạ hỏa", chẳng lẽ cảnh này cũng bị chụp được.
Nghĩ vậy, Hạ Miên Miên với tay định cướp lại điện thoại nhìn xem còn ảnh nào phía sau không.
Đáng tiếc cô còn chưa chạm được vào điện thoại, Tần Đông đã thu lại cất vào túi quần, vô lại nói:
"Thế nào, có phải cực kỳ ngạc nhiên không? Lúc ấy anh họ em cũng rất kinh ngạc đó.
Hai anh em em lại dám làm trò này với nhau, nếu là anh em ruột thì càng ghê tởm."
Thời điểm Hạ Miên Miên lần đầu tiếp xúc với Tần Đông còn cảm thấy mặc dù cậu thiếu niên này không phải soái ca chân chính nhưng tối thiểu cũng là một người con trai rất men, còn biết chơi bóng rổ, nhìn chung rất ngầu.
Nhưng hiện tại nhìn lại khuôn mặt tươi cười vặn vẹo của cậu ta cảm thấy vô cùng biếи ŧɦái, thực sự đáng ghét kinh khủng.
Hạ Miên Miên thở sâu, hạ giọng nói:
"Anh muốn thế nào?"
Tần Đông vuốt vuốt điện thoại, cà lơ cà phất đứng đấy có chút đắc ý, đạp đạp mặt đất:
"Cũng chẳng có gì, chỉ cần em cho ông anh họ này chút tiền, anh sẽ lập tức xóa đi.
Ok không?"
"Nếu tôi không đưa?" Hạ Miên Miên hỏi lại.
"Vậy tôi sẽ phát tán đống ảnh này lên diễn đàn của trường, cho cả thiên hạ này chiêm ngưỡng cuộc sống sinh hoạt cá nhân của mấy kẻ lắm tiền nhưng khuyết tật nhân cách các người."
Anh ta vênh mặt, điệu bộ gợi đòn nói.
"Anh cảm thấy chỉ bằng cái này có thể dọa tôi sợ? Tôi và anh ấy không có quan hệ máu mủ, chúng tôi yêu nhau có gì mà không thể hôn môi? Dù anh có phát tán đi cũng chẳng có ý nghĩa gì!"
Tần Đông không vui nhìn cô, không ngờ rằng con ranh này không những không bị hù còn lớn giọng khí thế như thế, xem ra hắn ta không dùng đòn sát thủ thì không thể ép đối phương nôn tiền ra, lập tức đe dọa:
"Đương nhiên không chỉ có cái này, còn thứ khác hấp dẫn hơn nhiều."
Nói rồi, hắn ta lại ấn mở một tâm hình khác, trong bức hình Hạ Văn Xuyên đang cúi đầu hôn cần cổ cô, mà tay của Hạ Miên Miên rõ ràng bị anh lôi kéo đặt bên dưới nơi nhạy cảm.
"Chỉ có nhiêu đây?"
Hạ Miên Miên truy hỏi.
"Còn nhiều, cứ đưa tiền rồi nói tiếp."
Tần Đông không kiên nhẫn nói.
Hạ Miên Miên giương mắt nhìn anh ta, mặt không biểu tình nói:
"Anh làm như thế, không sợ anh trai tôi xử lý anh sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!