Tư Hạo Lam nghe vậy liền quay lại, kì quái nói với Mai Khâm:
"Trước đây, ta bảo ngươi làm thủ hạ của ta nhưng ngươi không chịu."
Mai Khâm không còn lời nào để nói, cúi đầu nhìn cố chủ của mình. Kha Lâm lạnh mặt:
"Làm sao? Muốn ta mua váy cho anh à?"
Mai Khâm thở dài, trong cái nhà này người không có địa vị không có nhân quyền nhất chính là anh.
Martha không hiểu gì nhận quà, trên màn hình chỉ liên tiếp nhấp nháy dấu chấm than.
Tư Hạo Lam đã quên thủ hạ này có hơi ngốc, định bắt tay mặc cho cô bộ váy mới. Trên người Martha vốn mặc một bộ tạp dề hầu gái đơn giản, lúc này Tư Hạo Lam làm thế nào cũng không có biện pháp cởi váy cho cô.
"Không được. Nam nữ thụ thụ bất thân!" Y đứng lên, nhét chiếc váy mới mua vào tay Mai Khâm.
"Ngươi thay cho nàng."
Mai Khâm vẻ mặt hỏi chấm. Chẳng nhẽ tôi không phải là nam hả?
Tư Hạo Lam vì tị hiềm, ra vẻ đạo mạo xoay người đi vẻ mặt phi lễ chớ nhìn. Mai Khâm cầm váy thay cho Martha. Kha Lâm ngồi trên xe lăn, âm lãnh nhìn Tư Hạo Lam diễn.
Cuối cùng Martha cũng mặc xong quần áo mới.
Mai Khâm tỉ mỉ nhìn cô, nói: Cũng khá đẹp.
Váy Tư Hạo Lam mua không phải là loại váy bình thường các em gái hay mặc, đó là một chiếc váy lolita đã được chỉnh sửa. Martha rất tròn, không có vòng eo thế nhưng mặc lên lại rất hợp.
"Ta tìm chuyên gia đội trang phục đạo cụ làm."
Tư Hạo Lam tự hào nói. Y vì thủ hạ hao phí không ít tâm tư.
Martha mặc quần áo mới, vui vẻ xuất phát đi quét rác, dải băng phía sau bay lượn theo động tác của cô, khiến cô nhìn như một con bướm nhỏ....... Cô quá béo. Vậy... đại khái coi như một con bướm béo đi.
Lần này trở về, Tư Hạo Lam có thể nghỉ ngơi một quãng thời gian. Bên ngoài lão bản tìm cho y một ít hoạt động thông cáo. Hiện tại danh tiếng của y không lớn, đại đa số đều là mấy hoạt động chạy sô đóng vai phụ.
Tư Hạo Lam không muốn đi chọn chọn nhặt nhặt lựa qua mấy lần mới chịu ra ngoài.
Tư Hạo Lam chỉ muốn ở nhà, việc mát xa chân hàng ngày cho Kha Lâm toàn bộ do y phụ trách.
Dù sao sức lực y lớn, ngược lại cũng không cảm thấy mệt. Có điều căn bệnh tới gần Kha Lâm liền mặt đỏ tim đập cả người như nhũn ra vẫn không đỡ.
Tâm bệnh này nói ra cũng kỳ quái, giống như trúng phải mê độc, chân càng mềm lại càng muốn tới gần, tựa như một con sâu rượu ngã vào trong chum rượu, như ong mật vùi mình vào nhụy hoa, rõ ràng biết sẽ chết đuối nhưng nhất định không muốn rời đi.
Tư Hạo Lam chưa từng hầu hạ ai, hiện tại lại can tâm tình nguyện bóp chân cho Kha Lâm.
Một tiếng chăm sóc Kha Lâm trở thành thời gian giao lưu giữa hai người bọn họ ____ nói trắng ra là cho nhau thời gian trao đổi kỹ năng diễn.
"Hôm nay ta đi chụp tạp chí."
Tư Hạo Lam rất thích khoe khoang. Ảnh chụp phải đợi phim truyền hình công chiếu mới được phép công bố nên y chỉ có thể kể trước với Kha Lâm.
Vậy à. Kha Lâm tỉnh bơ.
Thực ra, lúc ở trường quay lão bản lấy di động chụp một pose cho Tư Hạo Lam, sau khi Tư Hạo Lam nhận được lập tức gửi cho chữ cái muội, chữ cái muội đã trở thành tiên phong trong việc thưởng thức vẻ đẹp của idol.
Công lực thả rắm cầu vồng hiện tại của chữ cái muội xưa không bằng nay, có thể thổi chết thành sống, chạy dưới mặt đất cũng có thể thổi bay lên trời, thổi đến nốt ruồi trên mặt Tư Hạo Lam cũng biến thành giọt trân châu rơi xuống trần thế.
Tư Hạo Lam có tác phẩm liền vui vẻ gửi riêng cho chữ cái muội. Mỗi lần chữ cái muội đều nhiệt liệt tích cực trả lời khiến y rất hưởng thụ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!