Tư Ích Niên vừa sợ vừa tức, thanh niên ngày nay rất vô phép, đang nói chuyện chính sự còn xem linh tinh cái gì?
Lại còn rắm cầu vồng là cái gì cơ??
Đây là đang miệt thị trưởng bối sao? Tư Ích Niên rất muốn giáo dục Kha Lâm nhưng hiện tại Kha Lâm là nhà đầu tư, là kim chủ ba ba, là cứu tinh của công ty ông ta tạm thời muốn đắc tội còn không được.
Nhưng mà cũng không sao, dù sao Tư Hạo Lam đã thành công đánh vào nội bộ Kha gia, nói thế nào ông ta cũng là ba của Tư Hạo Lam, đến lúc đó nhất cử nhất động của Kha Lâm đều có thể biết từ đứa con bên kia.
Kha Lâm cảm nhận được ánh mắt của Tư Ích Niên, khuôn mặt hé ra từ phía sau quyển sách chòng chọc nhìn Tư Ích Niên, hỏi: "Ông quyết định xong chưa?"
Tư Ích Niên còn do dự, nhưng vẫn không nhịn được hỏi: "Cậu đang đọc cái gì vậy?"
Kha Lâm thần sắc trịnh trọng, cẩn thận thu cuốn sách nhỏ về, nâng như nâng trứng nói: "Sổ tay truy tinh của ta."
Biểu tình trên mặt Tư Ích Niên trống rỗng.
Thật không thể hiểu nổi..... Mình già rồi, có lẽ đây chính là sự khác biệt thế hệ!
Có điều hai chữ "truy tinh" nghe cũng hiểu. Nếu nói là truy tinh vậy hẳn có liên quan đến Tư Hạo Lam. Tư Ích Niên càng thêm khẳng định có thể dùng Tư Hạo Lam gây khó dễ Kha Lâm, trong lòng nhất thời yên ổn không ít.
Kha Lâm đợi nửa ngày vẫn không nghe thấy Tư Ích Niên trả lời đã bắt đầu hơi mất kiên nhẫn. Hắn hỏi lại lần nữa: "Vậy nên rốt cuộc ông có đồng ý không?" Hắn chỉ chỉ văn kiện trên mặt bàn, nói. "Ta bỏ vốn cứu nguy, nhưng ông phải cho nhân viên của ta đồn trú tại nhà xưởng sử dụng dây chuyền sản xuất của ông. Đừng trì hoãn nữa, nhà xưởng gần như chỉ một mình ông lãnh đạo."
Tư Ích Niên khẽ cắn môi, nói: "Tôi có thể ký trước với cậu một cái hợp đồng, nhưng hợp đồng cụ thể tôi vẫn muốn thương lượng lại."
"Có thể." Kha Lâm thản nhiên như một chút cũng không thèm để ý.
Mai Khâm đứng bên cạnh liếc mắt nhìn tiên sinh nhà mình một cái, nghĩ thầm, hơn mười năm trôi qua thiếu gia vất vả lâu như vậy cuối cùng cũng bước ra bước đầu tiên.
Tuy rằng sinh ra một ít tai tiếng không thoải mái, đoàn phim "Nghịch lưu" vẫn khua chuông gõ mõ đuổi tiến độ.
Bên sản xuất tìm được mấy đương sự nói chuyện, yêu cầu bọn họ đè xuống tất cả tin đồn, không tiến hành hoạt động xào nhiệt độ trên internet. Lý Tinh Hà và Hứa Nhạc Trúc đều đồng ý rồi nhưng Tư Hạo Lam không đồng ý được.
"Tin đồn trên mạng này không phải cậu tìm người bố trí cho mình?"
Tư Hạo Lam: "Ta không biết là ai. Dù sao không phải ta cũng không phải công ty của ta."
Người phụ trách ngược lại hít một ngụm khí lạnh, đây là được đại lão coi trọng đi. Không có cách nào, chỉ có thể để Tư Hạo Lam đăng một cái trạng thái, đại ý là "Cám ơn sự quan tâm của mọi người. Trước mắt, tôi chỉ muốn chuyên tâm đóng phim." linh tinh.
Vừa đọc liền biết không phải giọng điệu của Tư Hạo Lam, nhưng tốt xấu cũng hạn chế nhóm fans một chút.
Tin tức trên internet qua một đoạn thời gian liền tiêu tan. Diễn viên còn phải dựa vào tác phẩm để nói chuyện, fans nhất thời thu hút từ sao tác cần một bộ truyền hình truyền tốt hoặc điện ảnh để ổn định. "Nghịch lưu" an an ổn ổn mà quay chụp. Tư Hạo Lam vào đoàn sớm nhất, cũng là một trong những diễn viên chính đóng máy nhanh nhất.
Phân cảnh cuối cùng của Tư Hạo Lam là đoạn nhân vật phản diện đi đến cái chết.
Nội dung diễn đại khá là trong quá trình nam ba truy đuổi nam chính bị nam nữ chính và nam hai liên thủ tính kế, cuối cùng trải qua một trận đấu súng kịch liệt chết ở trong rừng.
Vì thế bọn họ phải ở trong rừng quay đấu súng.
Cảnh quay này rất quan trọng, lấy cảnh thật. Đầu tiên Tư Hạo Lam bắt cóc nữ chính mang theo cô chạy trốn. Nam chính và nam hai truy đuổi phía sau, sau đó trải qua bước "Nhân vật phản diện trước khi chết nhất định phải nói nhiều" mỗi người nói một đoạn dài nam ba mới bị nam chính bắn chết.
Quay cảnh này, Tư Hạo Lam rất hăng hái.
Y cầm súng giả, trái một cây phải một cây, anh dũng phi phàm uy vũ sinh phong, hoàn toàn không cần diễn viên đóng thế và chỉ đạo võ thuật, khí thế kia không giống như đang đóng phim mà như đang diễn tập ở một trận đấu súng thật.
Hứa Nhạc Trúc bị y ghìm cổ: "........"
Lý Tinh Hà và nam hai đuổi theo sau y lại bởi vì y quá dũng mãnh phi thường diễn thành lẩn trốn trái phải: ".............."
Này rốt cuộc là ai đang đuổi ai hả, phản rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!