Chương 22: Tin đồn tình ái

Lý Tinh Hà buột miệng: "Chúng ta chính tà không chung đường. Ta không có khả năng làm thủ hạ của ngươi."

"Ngươi khiếu nại ta, ta mới đến nơi này. Cho nên đây là ngươi nợ ta." Tư Hạo Lam không nghe người khác nói đạo lý, y chính là đạo lý. "Ta mới đến thế giới này đương nhiên thủ hạ càng nhiều càng tốt."

Lý Tinh Hà kinh ngạc: "Ngoại trừ ta còn có những người khác?"

Tư Hạo Lam nghĩ thầm, có Martha nha. Y nói: "Nhưng là con gái. Không tiện mang đi khắp nơi."

Lý Tinh Hà càng thêm khiếp sợ. Đại ma đầu ở thế giới này còn bắt cóc một cô gái làm thủ hạ, cũng quá phát rồ đi.

Lý Tinh Hà tốt xấu cũng từng là nhân sĩ chính phái, lúc này tinh thần trọng nghĩa nổi dậy, tức giận nói: "Nơi này là xã hội pháp chế. Ngươi đừng tưởng có thể vô pháp vô thiên như trước kia. Ngươi không thể ép buộc ta."

Tư Hạo Lam bật cười một tiếng.

Trong một tiếng cười này bao hàm khinh miệt lẫn uy hiếp.

Lý Tinh Hà giận đến phát run.

Đúng lúc này, trợ lý trường quay đến thúc giục Lý Tinh Hà đi thay đồ hóa trang. Ảnh đế quay đầu bước đi phớt lờ Tư Hạo Lam.

Tư Hạo Lam cũng đi trang điểm, chuẩn bị lên sân khấu quay phim.

Vì Lý Tinh Hà đã đến, cả ngày hôm nay sân nhà đều là của hắn, phân cảnh của Tư Hạo Lam cũng rất nhiều.

Cảnh bọn họ sắp quay là màn đầu tiên của bộ phim "Nghịch lưu" này, cực kỳ quan trọng. Đạo diễn Lý Chí Nghiệp hy vọng có thể đánh ra dòng chảy ngầm cùng sự căng thẳng của bộ phim điệp chiến nên yêu cầu đối với Lý Tinh Hà và Tư Hạo Lam vô cùng cao.

Hai người sóng vai lên sân khấu, cùng mặc lễ phục. Chỉ có điều mũ của Tư Hạo Lam đội hơi lệch một chút, trên tay cầm một cây roi ngựa. Lý Tinh Hà mặc áo khoác da, một thân đứng đắn đoan chính.

Tư Hạo Lam thưởng thức roi ngựa, đang chơi đùa đột nhiên dừng lại một chút, lúc này đã hấp dẫn sự chú ý của Lý Tinh Hà.

Khi Lý Tinh Hà nghiêng người nhìn qua, Tư Hạo Lam dùng ngữ khí gian tà cợt nhả nói: "Nghe nói cơ quan trạm phía Nam truyền đến tin tức, nói đã bắt được một nhân vật mấu chốt. Đáng tiếc còn chưa moi được thông tin gì từ miệng hắn đã đem người giết chết. Nhưng đồn rằng tên kia có một tờ danh sách."

Lý Tinh Hà cúi đầu cười cười như nghe Tư Hạo Lam kể chuyện hài mà đáp lại: "Mỗi lần bắt được người đều sẽ nói có một tờ danh sách. Tờ danh sách này đột nhiên biến mất, đột nhiên xuất hiện. Cho nên rốt cuộc có hay không có, chờ khi nào có thông tin chính xác hãng đến báo cáo."

Tư Hạo Lam chẳng ừ chẳng hử, lại quất mạnh roi ngựa, nói: "Dù không có ta cũng có thể biến thành có." Y nhìn Lý Tinh Hà, mắt lộ ra hung quang. "Thà rằng giết thừa còn hơn bỏ sót."

Vốn dĩ lúc này Lý Tinh Hà hẳn nên bình tĩnh, bị dọa chính là khán giả, thế nhưng sau đó Lý Tinh Hà lại rụt vai.

Không biết có phải do mặc măng tô giữa thời tiết oi nóng hay không, hắn nhìn mặt Tư Hạo Lam, trên trán chảy ra mồ hôi, môi mím chặt, ánh mắt thậm chí cũng không thể dừng lại trên người Tư Hạo Lam quá lâu, một lúc liền dời đi.

"Cắt!" Lý Chí Nghiệp hô dừng, cau mày nói với Lý Tinh Hà. "Khí thế của cậu bị áp chế đi đâu cả rồi? Cậu phải nhớ kỹ cậu là nhân vật chính diện, không thể bị nhân vật phản diện chiếm nổi bật. Làm lại!"

Tư Hạo Lam nhướn mày. Lý Tinh Hà day day ấn đường, xốc lại tinh thần tiếp tục diễn.

"Cắt!" Lý Chí Nghiệp trực tiếp từ ghế đạo diễn đi xuống, đến cạnh Lý Tinh Hà, phân tích với hắn: "Lúc này trong lòng cậu đã bắt đầu suy nghĩ nên tìm cách bảo vệ đồng chí Đảng ta như thế nào, âm thầm tính kế Tiểu Tư. Cậu phải thể hiện được quyết tâm kiên định, không thể lùi bước."

Đạo diễn Lý cảm thấy rất kì quái. Diễn xuất của Lý Tinh Hà được công nhận trong giới, tại sao lần đầu tiên quay phim truyền hình phân cảnh đầu lại không nhập vai như vậy, chẳng lẽ vì thời tiết không tốt?

"Có phải cậu quá mệt không? Hoàn toàn không có khí thế. Hai người các cậu thoạt nhìn..." Lý Chí Nghiệp chỉ chỉ Tư Hạo Lam, nói "Không giống đối đầu gay gắt, ngược lại nhìn cậu giống thủ hạ của Tư Hạo Lam."

Lý Tinh Hà hóa đá.

Hắn sợ Tư Hạo Lam từ trong xương tủy, dù tới thế giới này vẫn không sửa được. Mỗi ngày bị đánh đã thành phản xạ có điều kiện, thấy Tư Hạo Lam liền mềm nhũn. Này còn phải diễn như thế nào?

Hắn lau mặt nói: "Đạo diễn Lý, hôm nay tôi mới tới có hơi mệt. Nếu không, chúng ta quay đoạn tình cảm phía sau trước đi."

Lý Chí Nghiệp nghĩ nghĩ, cảm thấy thế cũng được, nhưng cảnh này nhất định phải thu phục, nói: "Quay xong màn này trước đã."

Tư Hạo Lam đứng bên cạnh lành lạnh chứng kiến hết thảy, thậm chí hướng về phía Lý Tinh Hà cười lộ ra một chiếc răng trắng. Lý Tinh Hà hơi run lên, mồ hôi trên trán càng nhiều.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!