Chương 15: Nhà xưởng bí mật

Tư Hạo Lam thấy Martha liền mỉm cười, nói:

"Cuối cùng cũng bắt được ngươi." Y còn nhớ đến trò chơi trốn tìm.

Tư Hạo Lam đi qua ôm lấy người máy, bê cô đến cạnh cửa sổ, hỏi:

"Tại sao không thể kéo rèm?"

Martha cũng không rõ nguyên nhân, hoặc nói cô không hiểu, chỉ lặp lại nhắc nhở: Không thể mở ra.

Tư Hạo Lam nghe vậy lại ngẩng đầu nhìn cửa sổ, cười gian ác nói với Martha:

"Con người ta, chuyện người khác không cho làm ta càng muốn làm."

Nói xong, y đứng lên, giữ chặt một góc rèm, xé rách. Tấm rèm nhung dày dặn bị y tay không xé hỏng. Y thuận thế kéo tất cả tấm rèm xuống, đặt trên mặt đất bên cạnh, chất thành một ngọn núi nhỏ.

Tư Hạo Lam tiến lên, đứng bên cửa sổ nhìn ra cảnh sắc bên ngoài.

Nơi y đứng là lầu hai, từ trên cao nhìn xuống có thể thấy rất rõ.

Không xa có một bức tường vậy. Sau bức tường là một căn nhà giống như nhà kho. Căn nhà rất cũ nát, bức tường loang loang lổ lổ, tróc không ít sơn. Xung quanh căn nhà là một mảnh vườn.

Từ vị trí của Tư Hạo Lam có thể thấy rõ từng hàng từng hàng cây khô thấp bé, đại khái là hoa và cây cảnh.

Tư Hạo Lam không nhìn ra căn nhà kia dùng để làm gì.

Hơn nữa tường xây thật sự cao, dây leo bám đầy trên mặt tường. Hình như Tư Hạo Lam từng nhìn thấy bức tường này, lúc đó y đang ở ngoài sân, cứ tưởng chỉ là một bức tường bình thường, không ngờ bao vây phía sau còn có rất nhiều thứ khác.

Cho nên nói... Một căn nhà nhỏ tại sao lại thần bí như vậy.

Tư Hạo Lam không thể lý giải. Y bế Martha lên cho cô xem cảnh tượng bên ngoài, chỉ về phía căn nhà hỏi cô:

"Ngươi có biết đó là cái gì không?"

Martha vẫn lặp lại: Không thể mở ra.

Aizz, thủ hạ này hơi ngốc.

Tư Hạo Lam phóng tầm mắt dọc theo bức tường vây tuần tra một lượt, không phát hiện cửa ra vào ở nơi nào. Y dứt khoát cắp Martha dưới nách, ra ngoài, phải đi xem trực tiếp.

"Nam nữ thụ thụ bất thân."

Thân thể Martha treo giữa không trung, thân mật tiếp xúc thắt lưng Tư Hạo Lam, lên tiếng nhắc nhở y.

"Ngươi đã trưởng thành." Tư Hạo Lam trực tiếp tiết lộ hiện thực tàn khốc cho Martha.

"Thực ra ngươi không phải là con gái."

Martha: ?

Tư Hạo Lam mang theo Martha rời khỏi phòng, tiến về phía tường vây. Y đặt Martha trên mặt đất bắt đầu tìm cổng vào. Y nhìn nửa ngày cũng không tìm được, tường vây bị dây leo xanh biếc rậm rạp bao trùm. Hiện tại đang là mùa hè, lá cây càng phát triển dồi dào.

Tư Hạo Lam bắt đầu cân nhắc tính khả thi có thể bám lên đám cây mây này trèo tường qua.

Nếu pháp lực của y vẫn còn thì tốt rồi, chút độ cao như vậy, trước kia y chỉ cần nhẹ nhàng nhảy là có thể qua.

Ngay lúc y thử kéo kéo dây leo kiểm tra độ bền chắc, Martha đột nhiên chuyển động. Tư Hạo Lam nhìn cô lăn bánh xe nhỏ xình xịch tiến về phía trước, liền buông cây mây đi theo sau.

Martha dừng lại một chỗ, đối với mặt tường không ngừng chớp tắt biểu thị Con đường an toàn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!