Chương 14: Dinh thự ma cà rồng

Lúc Mai quản gia được gọi đến, phát hiện Tư Hạo Lam xụi lơ trên mặt đất, mắt nhắm chặt, hai má ửng đỏ. Mai Khâm lắp bắp kinh hãi, không tán thành mà nhìn Kha Lâm, vội vàng hỏi:

"Tư thiếu gia làm sao vậy?"

Rốt cục bọn họ chơi tiết mục trừng phạt gì khiến con nhà người ta ra nông nỗi này?!

Ta cũng không biết. Kha Lâm cũng cảm thấy mạc danh kì diệu. Nghiêm khắc mà nói, hắn chỉ nói mấy câu, hoàn toàn không chạm vào Tư Hạo Lam dù chỉ một chút, không hiểu sao Tư Hạo Lam lại ngã xuống.

Kha Lâm ra hiệu với Mai Khâm, nói:

"Anh mau nhìn xem, hình như hắn phát sốt rồi."

Mai Khâm lấy tay sờ trán Tư Hạo Lam: Hình như là vậy.

Mai quản gia vội vàng đỡ Tư Hạo Lam đặt lên giường Kha Lâm, để y nằm thẳng, sau đó xoay người rót một cốc nước, đưa cho Tư Hạo Lam uống.

Từ đầu đến cuối Kha Lâm đều đứng bên cạnh quan sát.

Rời khỏi Kha Lâm, Tư Hạo Lam cảm thấy tốt hơn nhiều, sau khi tu hết cốc nước lại ngã xuống giường, vô lực mà nói:

"Để ta nghỉ ngơi một chút, các ngươi đi đi."

Kha Lâm thấy Tư Hạo Lam hư thoát, ánh mắt khó hiểu:

"Nếu bị bệnh tại sao không nói sớm?"

Tư Hạo Lam nghĩ thầm ngươi chính là nguyên nhân bệnh, ta sao có thể nói được.

Tư Hạo Lam nhắm mắt, muốn nghỉ ngơi một chút, vừa rồi tim đập quá nhanh quá mệt mỏi. Y nói:

"Không cần dong dài khiến ta đau đầu, ta sẽ tự xử."

Chỉ cần không chạm vào Kha Lâm, huyết sắc trên mặt Tư Hạo Lam dần dần lui xuống, thoạt nhìn tốt hơn nhiều so với ban nãy.

Mai Khâm và Kha Lâm nhìn nhau một cái.

Mai Khâm đứng dậy vịn xe lăn của Kha Lâm, hai người cùng nhau rời khỏi phòng ngủ.

Mai Khâm đẩy Kha Lâm đi về phía nhà ăn, do dự một lúc, vẫn nói với Kha Lâm:

"Tiên sinh, cậu đừng ức hiếp Tư thiếu gia quá."

Từ trước đến nay Mai quản gia ở trong căn nhà này cùng Kha Lâm. Nói là chủ tớ, nhưng từ lâu đã giống như người thân.

Anh nhiều tuổi hơn Kha Lâm có trách nhiệm dẫn dắt người trẻ tuổi, đôi khi sẽ cân nhắc đưa ra một số đề nghị với Kha Lâm.

Tỉ như hiện tại.

Xem tiểu thuyết kì quái còn chưa tính, thế nhưng không thể dùng nội dung trong sách áp dụng thực tế để ức hiếp Tư Hạo Lam.

Kha Lâm nghe xong không hề tức giận, ngược lại biểu tình rất cổ quái. Hắn hỏi Mai quản gia:

"Tại sao anh lại cảm thấy ta ức hiếp hắn. Thực tế ta chỉ bảo hắn giúp ta bóp chân."

Cái này... Mai Khâm ngẩn người.

Hàng ngày mát xa chân cho Kha Lâm là chức trách của Mai Khâm. Kha Lâm còn trẻ, tâm cao khí ngạo, đối với chuyện đôi chân thực sự rất để ý, bình thường đều dùng thảm che, không thích bị người khác chú ý. Không ngờ Kha Lâm thế mà để Tư Hạo Lam mát xa cho hắn.

Tâm tình Mai Khâm có chút phức tạp, cảm giác như con trai của mình trưởng thành đi lấy vợ rồi...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!