Tư Hạo Lam ngồi dưới đất, phía sau dựa lên thành giường, hít một hơi thật sâu.
Con mẹ nó, đói vãi!
Y vẫn còn nhớ rõ, như mọi ngày y vừa xử lý xong đám nhân sĩ tu tiên chính phái đến khiêu khích mình, đang ở trên vách núi chỉnh lại mái tóc rối loạn, đột nhiên một luồng gió yêu quái thổi qua đưa y đến gian phòng cổ quái này.
Những vật dụng bày biện trong nhà y đều chưa từng thấy qua, mà cái này không quan trọng, quan trọng là y rất đói!
Đói đến hoa mắt chóng mặt, ngực dán vào với lưng, bụng cũng lõm cả vào.
"Ngươi đói như vậy là vì thời điểm xuyên không nguyên chủ đang tuyệt thực nha."
Tư Hạo Lam nghe thấy một thanh âm vang lên bên cạnh y, nhưng mà trong phòng trống không, ngoại trừ y không hề có người nào khác. Tư Hạo Lam nhíu mày, lại là nhân sĩ tu tiên nào ở chỗ này ra vẻ huyền bí vì y bố trí cạm bẫy.
"Xin chào. Ngươi có thể gọi ta là hệ thống." Âm thanh kia tiếp tục nói "Ta sẽ giới thiệu cho ngươi tình huống hiện tại một chút."
"Ngươi tên Tư Hạo Lam, nguyên là nhân vật phản diện cuối cùng của một cuốn tiểu thuyết tiên hiệp thăng cấp. Dựa theo nội dung vở kịch, ngươi phải bị nhân vật chính đánh bại để hoàn thành kết cục."
Tư Hạo Lam nghe xong không vui, cái gì mà y phải bị đánh bại?
Tư Hạo Lam nhớ ra rồi, nhân vật chính hẳn là tên đệ tử chính phái hàng ngày kiên trì chạy đến cửa nhà y muốn cùng y đánh nhau. Hắn đến một lần Tư Hạo Lam liền đánh hắn một lần, chỉ như vậy cũng muốn đánh bại y?
Lão tử chưa bao giờ thua!
Hệ thống ho khan một chút, dường như có điểm khó xử, tiếp tục nói: "Hình như quả thật có chút vấn đề. Nhân vật chính như thế nào cũng đánh không lại ngươi. Hắn không thể hoàn thành cốt truyện, hoàn toàn không được hưởng đãi ngộ của nhân vật chính, vô cùng bất mãn, cho nên đã khiếu nại ngươi với chúng ta."
"Con rùa đó còn dám khiếu nại ta!"
Tư Hạo Lam nổi giận đùng đùng. Sau đó y nghiêng nghiêng đầu không hiểu.
"Khiếu nại là cái gì ta?"
Hệ thống: ".........."
"Thật xin lỗi, quên mất ngươi bước ra từ thế giới tiên hiệp không hiểu ngôn ngữ hiện đại, ta sẽ phổ cập khoa học cho ngươi một chút nha."
Tư Hạo Lam lập tức liền cảm thấy có rất nhiều thứ chui vào trong đầu, ngôn ngữ khái niệm và thế giới quan giống như bông tuyết bay bay trôi nổi trong suy nghĩ của y, đống tri thức đó quá mức rườm rà, trong nháy mắt nhảy vào trong não y, ùn ùn kéo đến, khiến cho đầu y bắt đầu đau đớn dữ dội.
Hơn nữa y còn đang đói bụng, đã đau đầu lại còn đói bụng, quá chua xót.
Nhưng mà y lập tức hiểu được khiếu nại nghĩa là gì, nhất thời từ đau đầu đói bụng lại càng thêm tức giận.
"Sau khi chúng ta nhận được khiếu nại, phát hiện không thể xử lý vấn đề này, chỉ có thể ném ngươi khỏi thế giới ban đầu, cho ngươi đi vào thế giới của cuốn sách khác."
Tư Hạo Lam rốt cục cũng hiểu ra. Y từ một quyển sách xuyên sang một quyển sách khác.
Trước mặt y đột nhiên xuất hiện một cuốn sách, y đưa tay tiếp nhận. Cuốn sách này còn rất dày, trên mặt bìa có hai người đàn ông thoạt nhìn là lạ, tên sách là "Sống lại sau khi đào hôn tôi cùng ảnh đế kết hôn".
Cái khỉ gì, tên sao lại dài như vậy.
"Đây là quyển sách mà ngươi xuyên qua, nhìn rất đẹp, vả mặt lại sảng, độ ngọt sủng cao."
Hệ thống phát ra âm thanh an lợi*
"Cuốn sách này đang rất hot, tốt xấu còn có người biết, lần này cho ngươi làm nhân vật chính nha, ngươi có phải rất vui vẻ không?"
Tư Hạo Lam một chút cũng không vui, mở sách ra xem thử. Người tu hành như y, khả năng tập trung tốt hơn nhiều so với người bình thường, năng lực đọc rất mạnh, chỉ cần y cố tình tập trung sự chú ý là có thể đạt đến trình độ chỉ cần nhìn qua một lần sẽ không bao giờ quên.
Tốc độ đọc sách của Tư Hạo Lam rất nhanh, chỉ chốc lát đã đọc xong cuốn tiểu thuyết mà hệ thống phải thức trắng đêm mới đọc hết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!