Chương 8: Nguy Cơ Tiềm Ẩn

Trong một hang động nào đó, ma ảnh mở mắt, cả người ma khí trùng thiên. Đại nạn không chết tu vi hắn còn tịnh tiến không ít, ma ảnh đứng dậy hét lớn:

"Lâm Vũ, tên tiểu nhân hèn hạ, giờ chết của ngươi đến rồi"

Sau đó cả người hắn rất nhanh biến mất trong hang động.

Tại U Ám rừng rậm, một ông lão khuôn mặt hiền lành đang dạo bước, nói dạo bước nhưng chính xác phải dùng thuấn di để hình dung, thoắt ẩn thoắt hiện đang hướng phía Lâm Vũ mà tới.

Núi rừng cạnh mỏ Hắc Thạch thành Tiêu Lâm, sâu trong cánh rừng rậm, có một mảnh mộ địa chuyên vứt xác người chết. Lý Hùng cả người hắn đã thối rữa, da thịt đen tím nhưng bỗng nhiên Lý Hùng cả người bật dậy. Hắn không phải sống lại mà hắn đã trở thành ma vật. Hắn có ký ức của Lý Hùng nhưng hắn không phải Lý Hùng. Hắn cần máu tươi để tu luyện, để duy trì hoạt động.

Ma vật là chỉ những vật đã chết đi nhưng do một nguyên nhân bí ẩn nào đó vẫn có thể sống lại, duy trì hoạt động, để duy trì mạng sống chúng cần ăn máu thịt, chúng không có cảm giác, không có tình cảm. Mọi người thường đồn thổi ma vật sống lại là do oán niệm không tiêu tán mà hình thành. Sau khi chúng ăn đầy đủ đại lượng máu thịt sẽ tiến hóa thành quỷ vật vô cùng khủng khiếp.

Tại một lồng giam lớn, thiết đầu xà cả người đang bị trói chặt bằng định cương thép. Hai tên áo đen đang điên cuồng tẩy não thiết đầu xà, muốn nó thuần phục. Thiết đầu xà đau đớn điên cuồng cự quậy, dãy dụa nhưng vô ích, một canh giờ trôi qua, hai tên hắc y nhân sải bước ra khỏi căn phòng, miệng cười lớn:

" hắc hắc, con thiết đầu xà này có một tia thượng cổ hung thú huyết mạch thôn thiên cự mãng, nếu được dạy bảo đúng cách tương lai có thể so với một đầu thần thú.... hắc hắc"

Trong Hoàng Minh đại điện, Hoàng Minh Tín xem mật thư mới nhất Ma ảnh gửi về. Đã một năm qua đi, ma ảnh vẫn không hoàn thành nhiệm vụ khiến hắn vô cùng thất vọng.

Dựa theo ma ảnh báo cáo, hắn nói hắn bị Lâm Vũ tính kế, nháy mắt linh lực đình chỉ rơi vào phản hệ, trọng thương ngã xuống vách núi.

Nhưng Hoàng Minh Tín hoàn toàn không tin Lâm Vũ có khả năng này, tuy vậy hắn cũng không thể không đề phòng.

Từ lời ma ảnh miêu tả, nơi ma ảnh trọng thương tám phần mười là "phàm nhân vực".

Hồi trẻ Hoàng Minh Tín cũng từng đến đó, nói nơi đó đặc biệt cũng rất đặc biệt, nói nơi đó bình thường cũng rất bình thường.

Đặc biệt ở chỗ chỉ cần ngươi tu vi khai pháp cảnh trở lên, bước vào phàm nhân vực. Cả người linh lực trong nháy mắt liền đình chỉ, không cách nào sử dụng. Trở thành phàm nhân cũng không có gì khác biệt.

Nói bình thường, thì nơi đó lại vô cùng an toàn, tất cả đều theo quy luật tự nhiên, không có nơi nào đặc biệt cả, kể cả người bình thường ở đó sinh hoạt cũng không có vấn đề. Nghĩ một hồi Hoàng Minh Tín mở miệng:

" Quỷ ảnh"

Một người mặc đồ đen, xung quanh ma khí lượn lờ bỗng hiện lên, quỳ trước mặt Hoàng Minh Tín

"Bệ hạ, xin phân phó"

Hoàng Minh Tín cũng không nhiều lời " giết Lâm Vũ"

Quỷ Ảnh chớp mắt đã biến mất. Trong đại điện chỉ còn Hoàng Minh Tín, hắn ngồi trên long ỷ hai hàng lông mày cau lại như đang suy nghĩ điều gì đó.

Thiên Cơ Điện, vàng son lỗng lẫy quang huy trói mắt, khắp nơi đều là pháp tắc, đại đạo lượn lờ. Thần thú, tiên hạc bay múa xung quanh, đâu đâu cũng là kỳ chân dị bảo nhiều như cải trắng. Lĩnh vực nhiều như chó, tầm đạo đầy đất đi.

Ngồi trong một gian phòng nhỏ, Một lão giả cả người râu tóc bạc trắng, khuôn mặt đầy nết nhăn nhưng lại xung quanh lại tản ra một cỗ khí chất uy nghiêm như có như không.

Lão giả không ai khác chính là điện chủ của Thiên Cơ Điện, tu vi đã đạt tới đại đạo cảnh cường giả, là một trong số những người mạnh nhất của Đại Vận thế giới, hắn đang thôi diễn tính toán tương lai.

Nhờ có Thiên Cơ Điện mà Đại Vận thế giới đã tránh được vô số tai kiếp, biến nguy thành an. Cho nên Thiên Cơ Diện địa vị vô cùng cao quý, được mọi người tôn sùng.

Lão giả thấy được tương lai một góc, hắn thấy một người không rõ quần áo, không rõ mặt mũi, hắn thấy Đại Vận thế giới vỡ thành trăm mảnh, hắn nghe thấy loáng thoáng tên Lâm Vũ"

Lão giả mở mắt, miệng phun máu tươi. Sự việc xảy ra quá nhanh, quá đột ngột khiến mọi người xung quanh không kịp phả ứng. Lão giả chỉ kịp nói ra ba từ " Lâm Vũ... vô lượng đại kiếp... thế giới hủy diệt" liền lâm vào hôn mê bất tỉnh.

Tất cả điều đó, Lâm Vũ đều không biết.

Bây giờ Lâm Vũ đang cầm trong tay chiếc cuốc sắt, hắn đang làm ruộng. Không sai, Lâm Vũ đang làm ruộng, ngày qua ngày Lâm Vũ chăm chỉ cuốc đất, trồng rau tưới nước. Nhìn từng luồng rau cải trắng xanh mơn mởn, Lâm Vũ vô cùng thỏa mãn.

Ân oán tình cừu, đối với hắn đã không còn quan trọng nữa. Hắn thông suốt rất nhiều chuyện, bây giờ Lâm Vũ chỉ muốn bình yên qua quãng thời gian còn lại. Thi thoảng đánh nhau một chút với đại hắc, thỉnh thoảng lại trêu trọc một chút Oa Lệ Lệ là hắn đã vô cùng mãn nguyện.

Nói thật, Lâm Vũ biết mình sống không quá ba năm. Tại sao ư?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!