Đám người lúc này đã không còn kiên nhẫn được nữa.
Từng bước ép sát Lâm Vũ, đao kiếm sáng loáng.
Hai mắt trở nên lạnh lùng, lao tới muốn bắt lấy Mỹ Kim đang trốn sau lưng Lâm Vũ.
Mỹ Kim nhìn thấy cảnh này không khỏi càng thêm hoảng sợ.
Đã không còn suy nghĩ được nữa, vội vàng ôm đầu cúi xuống mặt đất, liên tục hét lớn.
"Một nghìn linh thạch.
Mau cứu ta..."
"Bốp..."
Sau một hồi yên tĩnh đến đáng sợ đã qua đi.
Không hề có tiếng đánh nhau hay tiếng đao kiếm va chạm kịch liệt như nàng đã tưởng tượng.
Mỹ Kim không khỏi khẽ mở mắt.
Trước mắt nàng là một cảnh tượng vô cùng khó tin, cả đám đạo tặc đều đã nằm bất tỉnh trên mặt đất.
Còn tên biến thái Lâm Vũ thì đang vui vẻ lấy từng túi trữ vật của bọn hắn, kiểm tra chiến lợi phẩm.
Mỹ Kim thấy cảnh này không khỏi hai mắt tỏa sáng.
Nàng biết cơ hội làm giàu đã tới.
Lâm Vũ trong mắt nàng như biến thành một cỗ máy in tiền thượng hạng.
Mỹ Kim lấp tức chỉnh lại trang phục, đi đến trước mặt Lâm Vũ, mỉn cười thân thiện, vui vẻ nói.
"Lâm Vũ, một ngày ngươi có thể đào được bao nhiêu viên hỏa tinh."
Lâm Vũ nhíu mày, sờ vào túi trữ vật.
Đã ba tiếng đi qua, hắn chỉ đào được một viên hỏa tinh duy nhất.
Mỹ Kim không khỏi mỉn cười đắc thắng, đầy dụ dỗ Lâm Vũ nói.
"Lâm Vũ, ngươi có muốn kiếm thêm càng nhiều linh thạch không.
Hai chúng ta hợp tác, lợi nhuận chia năm mươi năm mươi.
Ngươi thấy sao..."
Lâm Vũ không khỏi cảm thấy có chút hứng thú nói.
"Bằng cách nào..."
"Ăn cướp..."
Lâm Vũ khuôn mặt đen lại.
Hắn không thiếu linh thạch đến mức phải đi ăn cướp của kẻ khác.
Mỹ Kim nhìn Lâm Vũ có vẻ tức giận, vội vàng nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!