Lâm Vũ rời khỏi tửu quán, tuyết đã bất đầu ngừng rơi.
Lâm Vũ không khỏi nhìn ánh mặt trời ấm áp đang bắt đầu chiếu xuống, mở ra tấm bản đồ Đại Vận Thế Giới.
Chỉ tay vào một ngọn núi lửa vô cùng hùng vĩ, đây là nơi tiếp theo hắn muốn đến.
Hỏa Ô Sơn.
Đây là ngọn núi lửa khổng lồ, lớn nhất Đại Vận Thế Giới.
Nằm ngay biên giới Ấp Di Đế Quốc và Mỹ Hạ Quốc.
Ngọn núi lửa này vô cùng nguy hiểm, yêu thú hoành hoành.
Nhưng nơi này lại có vô số mỏ linh thạch, kim loại quý hiếm.
Hấp dẫn vô số tu sĩ tới đây tìm kiếm cơ duyên, một bước lên trời nhất phi trùng thiên.
Bên trong ngọn núi lửa càng thêm hung hiểm, Trước sức nóng của biển địa hỏa, kết hợp với dung nham và một lượng khổng lồ hỏa tinh liên tục thiêu đốt.
Sức nóng của hỏa diễm đủ để Đại Đạo Cảnh cũng có nguy cơ phải mất mạng.
Sau nhiều ngày đi đường, cuối cùng Lâm Vũ cũng đến được nơi đây, vừa mới bước vào phạm vi bên ngoài Hỏa Ô Sơn, một luồng khí nóng đã từ dưới đất bốc lên phả vào mặt Lâm Vũ.
Lâm Vũ không khỏi nhíu mày mang theo Hắc Cẩu cùng Heo Mập tiếp tục bước sâu vào bên trong.
Mặt đất từ đỏ ửng, liên tục bốc lên hơi nóng như nước sôi, dần dần chuyển sang đen kịt, nứt vỡ, xuất hiện vô số ngọn lửa đỏ trắng đang cháy trên mặt đất, càng lúc càng nhiều.
Có thể đến được nơi đây, cơ bản đều là tu sĩ tu luyện hỏa hệ.
Có sức đề kháng hỏa diễm vô cùng lớn.
Mới có thể đi đến nơi này khai thác, tìm kiếm cơ duyên.
"Răng rắc..."
Một tiếng gẫy vụn vang lên, Lâm Vũ cúi đầu.
Dưới chân hắn là một chiếc xương cánh tay khô khốc, bị cháy đen kịt qua bao năm tháng, Lâm Vũ ngẩng đầu.
Vô số bộ xương khô nằm rải rác, lộn xộn trên mặt đất đập vào mắt hắn.
Một bộ xương khô đang đi lại, nhặt từng chiếc xương cánh tay trên mặt đất, cố gắng lắp vào cánh tay còn thiếu của bản thân, nhưng vô dụng vì xương người xung quanh quá nhiều.
Nơi đây vì chết quá nhiều người sinh ra oán khí quá nặng đã biến thành tử địa, là nơi sinh sống của vô số tà vật, yêu thú kỳ quái.
Bộ xương hắn nhìn thấy cũng chỉ là một loại ma vật cấp thấp, nhưng muốn giết nó chỉ có một cách duy nhất là đánh vỡ đầu nó.
Nếu không nó vẫn sẽ tiếp tục nhặt xương trên mặt đất, tiếp tục lắp lại một cơ thể mới.
Bộ xương đi đến trước mặt Lâm Vũ hỏi.
"Ngươi có thấy cánh tay của ta không..."
Lâm Vũ lắc đầu.
Bộ xương lập tức ngơ ngác rời đi.
Tiếp tục nhặt từng xương cánh tay rơi trên mặt đất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!