Chương 298: Thạch Anh và Lục Bảo - 01

Ầy, chuyện là tác giả có hố mới và bút danh mới mà MDT mãi không duyệt nên đành đăng tiếp lên đây. Thôi thì đã lỡ trộn truyện

"Trên gác xép có một chú mèo nhỏ" vào

"Nhân duyên của chúng ta" thì trộn nốt cả

"Thạch Anh và Lục Bảo" vậy.

Hihi...

Chương mới nhất của NDCCT có trên NovelTok rồi nhé cả nhà. Trên đó mình đăng riêng 3 truyện nên dễ tìm lắm. By the way, dù đăng xen lẫn với nhau nhưng nội dung và nhân vật vẫn có mối quan hệ và liên quan nha.

- ------------------

Mạt Thạch Anh, sáu tuổi, đại ca của đám trẻ trâu Trường Tiểu học Trung ương Số 7. Chỉ cần là nơi con bé đi qua, trong vòng bán kính năm mét nhất định sẽ không có ai dám lại gần.

Hôm nay giáo viên chủ nhiệm lại cùng Mạt Thạch Anh chờ xe buýt. Ba mẹ con bé không thường xuyên săn sóc, cô chỉ có thể giúp đỡ bằng cách hàng ngày đưa Thạch Anh về tới cửa tiểu khu, bàn giao cho nhân viên bảo an giám sát con bé về căn hộ ở tầng 12.

Sau khi đèn sáng, bảo an trở về vị trí, cô mới an tâm rời đi.

Hồ Tiểu Ly từng gặp qua mẹ Thạch Anh nhiều lần để nói về vấn đề an toàn của con bé. Song, kết quả chẳng bao giờ được như mong đợi, cuối cùng, Hồ Tiểu Ly cũng không mong đợi gì ở phụ huynh con bé nữa.

Trên thực tế, Mạt Thạch Anh không cần cô giáo Hồ Tiểu Ly giám sát lắm. Vừa đi vào phòng khách, con bé đã thấy Mạt Thanh Trầm nằm ườn trên sofa đọc sách, gọng kính trễ xuống chóp mũi, tóc tai bù xù. Nó hừ lạnh:

- Tối như vậy mà đọc sách, mẹ không sợ mù luôn hai con mắt à?

Mạt Thanh Trầm bĩu môi. Con gái cô luôn gai góc như thế đấy. Thật muốn nhét nó lại vào bụng.

- Cô giáo lại đưa con về à?

- Phiền chết đi được! – Thạch Anh cau có nhăn mặt – Con cũng không phải trẻ lên ba...

Lúc liếc qua bếp, nó phát hiện trên bàn nhiều thêm một hộp bánh kem, mắt như có như không mang nhãn quan đặt lên người mama đại nhân đánh giá.

- Thằng bé Tô nói hai đứa đang giận nhau, để chú Tử Lâm mang qua đây một chiếc.

- Ồ... – Mạt Thạch Anh nhướn mày – Nó còn biết con giận nó cơ đấy à?

Mạt Thanh Trầm duỗi đôi chân dài trắng bóc gác lên bàn:

- Trẻ con có cái gì mà giận dỗi nhau?

Thạch Anh ngớ người ra một lúc lâu, sau đó chầm chậm nói:

- Con cũng không nhớ lắm...

Sau đó, con bé quả quyết:

- Nhưng giận thì cứ giận thôi. Con còn cần có lý do à? Nó dám không dỗ, con dám tuyệt giao!

Mạt Thanh Trầm ôm điện thoại đăng lên tường:

"Bảo bối nhà mình từ bé đã có phong phạm bá đạo tổng tài. Làm thế nào đây?" kèm đó là đoạn video cục bột Mạt Thạch Anh ngồi cạnh cô, cái chân nhỏ mập mạp gác lên ottoman, luôn mặt vênh váo bĩu môi.

Tài khoản của Mạt Thanh Trầm chỉ kết bạn với nhà Vãn Hướng Khuê cùng ông bà ngoại Thạch Anh. Rất nhanh liền nhận được bình luận:

Tô Bảo Bối:

Dì ơi, tối nay Thạch Anh có online không ạ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!