Dịch: Anh Đào.
Lúc quay về phòng làm việc Thời Miểu mới trả lời tin nhắn của mẹ.
Thời Miểu: Có khả năng con không đi được, khoảng thời gian đó trong khoa khá bận con lại làm bác sĩ nội trú nên không xin nghỉ phép được.
Triệu Mạch Nhân: Trùng hợp hôm đó là thứ bảy.
Cho dù có bận đi chăng nữa thì con đổi ca với đồng nghiệp khác của con. Mấy năm nay Tây Tồn vẫn luôn đối xử tốt với con, cậu ấy kết hôn con không có mặt cũng không hợp lý.
Triệu Mạch Nhân dặn dò:
Cố gắng hết sức tham gia cùng Mẫn Đình.
Coi như là gặp mặt phụ huynh.
Thời Miểu: Mẹ con làm việc đây, có thời gian lại nói tiếp.
Cô nhìn câu "Mấy năm nay Tây Tồn vẫn luôn đối xử tốt với con" trong cuộc trò chuyện, chỉ cho phép bản thân thất thần mấy giây sau đó khoá điện thoại lại.
Chả mấy chốc mẹ lại gửi tin nhắn đến:
Vậy con làm việc đi. Đúng rồi, Diệp Thước nghỉ hè về rồi, đợi con nghỉ cùng nhau ăn cơm.
Diệp Thước là con của mẹ sau khi tái hôn sinh, là em trai cùng mẹ khác cha của cô, học ở nước ngoài.
Quan hệ của cô và người em trai này không tính là thân thiết, từ nhỏ hai người đã không sống cùng dưới một mái nhà, hoàn cảnh trưởng thành lại có sự khác biệt.
Cho dù có quan hệ huyết thống thì giữa hai người cũng có một thứ gì đó vô hình, vậy là mấy năm nay không mặn không nhạt ở chung với nhau như vậy.
So với cô thì tình cảm chị em của Diệp Thước và Diệp Tang Dư càng thân thiết hơn.
Chỉ là chưa đợi được ngày cô nghỉ, hôm sau ở bên ngoài lối đi của phòng bệnh Thời Miểu gặp phải Diệp Thước.
Thời Miểu từ phòng bệnh giường 57 đi ra, đang cúi đầu trả lời tin nhắn công việc trong nhóm, trước mặt có bóng người gọi cô: "Chị."
Cô tập trung xem tin nhắn trong nhóm, không chú ý có người đang gọi cô.
"Chị.
"Thời Miểu vội ngẩng đầu, cách đó mấy bước một chàng trai cao lớn ôm một bó hoa lớn, đi cùng có Diệp Tang Dư. Hai chị em qua đây thăm ông cụ Thiệu. Cho dù cô và Diệp Thước cùng một mẹ sinh ra nhưng hai người lại không giống nhau chút nào. Diệp Thước giống mẹ ngũ quan rõ nét mà cô lại giống bố của mình."Nghỉ rồi sao?
"Cô chào hỏi. Diệp Thước"ừ" một tiếng, nói: "Em qua đây thăm ông nội Thiệu.
"Thời Miểu gật đầu. Không cần nói cô cũng biết cậu ấy đến thăm ai. Diệp Thước lại nói với cô:"Mẹ đến phòng làm việc của chị tìm chị rồi."
Thời Miểu gật đầu, tỏ ý đã biết.
"Em bận đi.
"Cô vội vàng kết thúc lần gặp nhau này. Diệp Thước còn muốn nói gì đó, bị Diệp Tang Dư bên cạnh đá vào chân,"Đi thôi.
"Lúc đi lướt qua nhau khóe miệng Diệp Tang Dư hơi nhếch nhẹ lên. Cô ta không vừa mắt nhất là lúc Thời Miểu giả vờ thanh cao, miệng thì nói không thèm gia cảnh nhà họ Diệp của bọn họ nhưng vẫn bí mật dùng đến tầng quan hệ này của nhà bọn họ để leo lên nhà Mẫn Đình. Thời Miểu vừa đi vừa cúi đầu trả lời tin nhắn công việc, chậm rãi đi lướt qua bọn họ. Mẹ ở cửa phòng làm việc đợi cô, đang nghiêm túc đọc phổ cập y học trên bảng thông tin treo trên tường."Mẹ.
"Triệu Mạch Nhân nghe tiếng quay mặt lại, nở nụ cười. Mẹ xách hai túi đồ lớn, Thời Miểu vội bước đến gần:"Sao mẹ không gọi điện cho con?"
"Mẹ không có chuyện gì hết, tiện mang đến cho con ít hoa quả và đồ ăn." Triệu Mạch Nhân thường xuyên đến đây, biết phòng trực của con gái ở đâu, giơ tay: "Đưa chìa khóa cho mẹ, con làm việc của con đi.
"Bây giờ Thời Miểu không bận, cùng mẹ mang đồ vào trong. Đến phòng trực Triệu Mạch Nhân bỏ đồ cần giữ lạnh vào trong tủ lạnh, không có người ngoài nói chuyện cũng không cần kiêng kỵ gì:"Mẹ dẫn Diệp Thước qua đây thăm ông nội Thiệu Tư Văn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!