Dịch: Anh Đào.
Vào thứ bảy tuần Thời Thời và Nhu Nhu tròn bốn tuổi, Mẫn Đình đặt nhà hàng chúc mừng Thời Miểu có thể nộp đơn xin làm phó bác sĩ trưởng trước, tiện thể hai người hẹn hò.
"Bố ơi, bố có thể dẫn con và anh trai đi cùng không ạ?
"Nhu Nhu nằm sấp trên bàn làm việc của bố, hai mắt mong chờ hỏi. Tuần nào Mẫn Đình và Thời Miểu cũng dành ra nửa ngày đi hẹn hò, trải qua thế giới hai người, chưa bao giờ dẫn con theo. Lâu dần hai bạn nhỏ cũng quen với việc nửa ngày đó bố mẹ không dẫn hai đứa ra ngoài. Hôm nào hai đứa muốn đi cùng đều sẽ thương lượng trước với Mẫn Đình. Mẫn Đình cười hỏi:"Con và anh trai muốn gia nhập buổi hẹn hò của bố và mẹ sao?"
"Vâng ạ.
"Mắt Nhu Nhu lấp lánh chứa đầy ý cười, cằm cọ cọ ở trên bàn, bàn tay nhỏ bé với lấy chiếc bật lửa màu xanh của bố, coi chiếc bật lửa thành người tí hon bước từng bước về phía trước. Mẫn Đình:"Không phải bọn con muốn tìm anh Náo Náo ra ngoài chơi sao?"
"Anh Náo Náo chưa làm xong bài tập, cô nói để anh ấy làm bài tập xong đã. Buổi tối đến nhà bà nội ăn hoành thánh bọn con lại chơi cùng nhau.
"Nhu Nhu đi theo bật lửa, từ đối diện bàn vòng qua bên cạnh bố. Cô bé dựa lên người bố, ngẩng đầu cười hỏi:"Bố có dẫn con và anh trai đi không ạ? Bọn con nghe lời lắm."
Mẫn Đình cười:
"Được, dẫn hai đứa đi. Có điều phải chuyển tiền cơm cho bố, hai đứa ăn nhiều quá."
Nhu Nhu cười haha: "Nhưng, nhưng bây giờ con không có tiền nha. Bố ơi, ngày mai đưa cho bố được không ạ? Con đi tìm dượng mượn tiền."
Mẫn Đình tiếp tục trêu con gái: "Được, bổ ghi sổ cho con nhé."
Được sự đồng ý Nhu Nhu chạy vọt ra ngoài.
"Anh ơi!
"Chạy ra ngoài nói tin tốt này cho Thời Thời, người đang lắp lâu đài công chúa cho bé. Con gái ra ngoài, Mẫn Đình cầm điện thoại ở bên cạnh máy tính lên, gửi tin nhắn cho Phó Ngôn Châu: Náo Náo vẫn chưa làm bài tập xong. Phó Ngôn Châu: Ừ. Mẫn Đình: Thằng bé mới lớp chồi mà làm bài tập khó như vậy à? Phó Ngôn Châu:"…..
"Mẫn Đình: Nếu như cậu thật sự không biết chăm thì đưa Náo Náo đến nhà tôi, tôi rèn tốt mấy thói quen cho thằng bé rồi cậu đón về. Phó Ngôn Châu giải thích: Bài tập là viết một tờ báo tay, đề mở chỉ cần liên quan đến mùa thu là được nên tôi bảo thằng bé tự nghĩ cách hoàn thành. Mẫn Đình: Tối về bên mẹ ăn cơm nhớ mang theo chút tiền mặt bên người, Nhu Nhu muốn hỏi mượn tiền cậu. Phó Ngôn Châu:"…..
"Mẫn Đình bỏ điện thoại xuống, vội vàng xử lý công việc. 11 rưỡi anh dẫn hai đứa nhỏ ra khỏi nhà, đến bệnh viện đón Thời Miểu. Sáng thứ bảy Thời Miểu vẫn đi làm như thường. Phẫu thuật xong quay lại khoa, Khương Dương đang thảo luận bữa tiệc ngày mai."Thời tiết đẹp như này vậy chắc chắn phải tụ tập từ sáng đến tối. Trùng hợp ngày mai anh Thời lại được nghỉ nữa, hiếm khi."
Hà Văn Khiêm: "Quyết định ăn nướng sao?
"Khương Dương trả lời bằng động tác OK. Hà Văn Khiêm:"Vậy tối nay về tôi mua thêm ít bánh gạo, tôi tự mang qua đó."
Lương Viên cười haha: "Để tôi xem xem ngày nào anh mới có thể ngán món này."
Khương Dương: "Không cần mua, có trong hóa đơn mua sắm của tôi rồi, bảo đảm anh ăn thỏa thích."
Hà Văn Khiêm không khách sáo: "Vậy cảm ơn nhé."
Lương Viên nói trước: "Tôi chỉ phụ trách ăn thôi, tôi nướng không ra gì đâu đấy."
"Mọi người đang nói gì vậy?
"Thời Miểu đi vào văn phòng hỏi. Khương Dương:"Tụ tập ăn đồ nướng."
Câu sau mới là trọng điểm: "Ở trên sân thượng nhà cô."
Thời Miểu đi rót một cốc nước, ngạc nhiên: "Ở nhà tôi?
"Cô không biết chút nào, Mẫn Đình không nói. Khương Dương:"Chúc mừng cô không cần đợi đủ năm năm mà có thể thăng chức lên vị trí phó bác sĩ trưởng, sếp Mẫn mời bọn tối đến nhà cô tụ tập.
Vốn dĩ chọn tối nay nhưng chiều nay anh Thời có ca phẫu thuật theo lịch, chưa chắc được mấy giờ mới phẫu thuật xong nên đổi sang ngày mai."
Anh ta vẫn đang chờ được bổ nhiệm làm bác sĩ chính, mà Thời Miểu khả năng cao năm sau có thể được đánh giá lên phó bác sĩ trưởng, sau khi đánh giá thuận lợi được bổ nhiệm cũng không phải chuyện gì khó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!