Dịch: Anh Đào.
Mẫn Đình chăm chú nhìn người trên sân khấu, hôm nay cô mặc áo vest màu xám nhạt, áo bên trong màu trắng. Áo vest là kiểu áo khoác ngoài dạng ngắn gọn gàng, tóc được búi thấp.
Bài diễn thuyết bắt đầu, giọng nói truyền qua mic, trong trẻo và bình tĩnh giống như con người cô vậy.
Anh đã xem qua bài diễn thuyết của cô ở trong phòng trực, khi đó kiên nhẫn xem được mấy trang, chưa đến mức thuộc lòng nhưng vẫn nhớ được đại khái.
Trên sân khấu Thời Miểu giới thiệu xong bản thân, bắt đầu vào nội dung chính.
Chỉ là sau khi nghe bốn năm câu, Mẫn Đình phát hiện nội dung rất lạ, anh chưa từng đọc qua bản mềm này của cô.
"Cậu nghe hiểu sao?
"Đây là lần thứ tám Thương Uẩn hỏi từ sau khi buổi đánh giá bắt đầu. Mỗi thí sinh tham gia đều có khoảng một hai phút diễn thuyết, anh ta đều hỏi Mẫn Đình như vậy. Mẫn Đình nhìn thẳng, không chớp mắt, chỉ trả lời một câu:"Cô ấy đã sửa bài diễn thuyết."
Thương Uẩn cười: "Xem ra là nghe hiểu rồi."
Dù sao thì anh ta cũng chỉ nghe mơ hồ, chỉ nghe hiểu tuần hoàn ngoài cơ thể rất quan trọng trong phẫu thuật và quản lý máu ở giai đoạn này.
Vốn dĩ anh ta muốn nói chuyện mấy câu nữa với Mẫn Đình nhưng lại phát hiện điện thoại của đối phương đang ở trong trạng thái quay video, vậy là lại nuốt xuống, nghiêm túc lắng nghe.
Thời Miểu không diễn thuyết hoàn toàn theo bản thảo, cô đã thêm một số suy nghĩ bất chợt nhảy ra trong đầu lúc đó vào.
Chủ nhiệm nói đúng, lâm sàng thực tế không cần phải học thuộc lòng.
Có hai chuyên gia trong nhóm đánh giá có ấn tượng rất sâu sắc với Thời Miểu. Tháng tư năm nay, trong cuộc thi thử thách các ca bệnh ngoại tim mạch toàn quốc, Thời Miểu đã giành giải nhì. Người đạt giải nhất lớn hơn cô mấy tuổi, kinh nghiệm lâm sàng nhiều hơn cô bốn năm.
Trong tất cả các bác sĩ trẻ tham gia vào trận chung kết, cô nhỏ tuổi nhất.
Khi đó một vài giám khảo trong nhóm đánh giá đã dùng câu "hậu sinh khả úy
"để đánh giá cô. Số bảy vừa lên diễn thuyết là người giành được giải nhất trong trận chung kết cuộc thi thử thách các ca bệnh, cũng là học trò xuất sắc của Thời Kiến Khâm. Bài diễn thuyết của Thời Miểu kết thúc, khi cô phát biểu câu cảm ơn cuối cùng, tiếng vỗ tay vang lên toàn hội trường. Mẫn Đình đang quay video, không tiện vỗ tay. Thương Uẩn bên cạnh:"Cậu tiếp tục quay đi, tôi vỗ giúp cậu rồi."
Hai hàng ghế trước sau, tiếng vỗ tay của anh ta lớn nhất cũng kéo dài lâu nhất.
Mẫn Đình kết thúc quay video, bỏ thẳng điện thoại lên đùi. Vào lúc những tiếng vỗ tay sắp dừng lại tiếng vỗ tay của anh mới hòa vào trong đó.
Hội trường lại yên lặng, ban giám khảo bắt đầu chấm điểm.
Ngón tay Mẫn Đình vô thức ấn vào nút bên cạnh điện thoại, nhìn chằm chằm lên màn hình lớn.
Vốn dĩ Thương Uẩn không căng thẳng nhưng thấy sắc mặt Mẫn Đình điềm tĩnh như vậy bất giác anh ta cũng thấy căng thẳng theo.
Vào khoảnh khắc trước khi công bố điểm Thời Miểu hít một hơi thật sâu, uống một ngụm nước ấm.
Điểm chiếu lên màn hình lớn, người dẫn chương trình cũng đi ra.
Thời Miểu cao hơn thí sinh số bảy một điểm, tạm thời xếp thứ nhất.
Cùng lúc đó, Cố Xương Thân nhận được điểm mà Thời Miểu gửi đến. Điểm này rất khó bị vượt qua.
Ông chúc mừng Thời Kiến Khâm: Con gái ông biểu hiện tốt lắm.
Thời Kiến Khâm đang ở một hội trường chuyên đề khác, ông trả lời: Cùng chúc mừng.
Con gái là học sinh do Cố Xương Thân dẫn dắt, học sinh được giải, người vinh dự nhất chính là giáo viên, ông chỉ là được ké.
Đánh giá bài luận văn cuối cùng dựa trên tổng điểm, điểm từ bài diễn thuyết hôm nay chỉ chiếm một phần, quan trọng hơn cả vẫn là chất lượng của bài luận.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!