Chương 25: Anh thì sao, có qua đó ở không

Dịch: Anh Đào.

Ngoại trừ chìa khóa căn nhà thuê, Mẫn Đình còn hỏi cô điện thoại của chủ nhà, anh nói anh đến sẽ hẹn thời gian với chủ nhà, tất cả mọi chuyện đều không cần cô bận tâm nữa.

Mẫn Đình gọi điện cho chủ nhà, hẹn 2 rưỡi chiều thứ bảy qua đó chụp ảnh.

Hôm nay mới thứ hai, cách thứ bảy còn xa.

Anh vội vàng đến nhà hàng tư nhân ở tứ hợp viện đã gần 9 giờ, đã qua ba tuần rượu.

Bữa tiệc tối nay có bảy người, Phó Ngôn Châu không ở đây.

"Cậu ta đâu?

"Câu đầu tiên Mẫn Đình nói khi vào phòng bao. Thương Uẩn dựa vào ghế, do uống rượu nên cả người lười biếng tùy ý, nhưng hiếm khi anh ta không nói đùa,"Nói Mẫn Hy không thoải mái, không qua nữa.

"Mẫn Đình vừa kéo ghế ra sau, còn chưa kịp ngồi xuống đã vội vàng xoay người đi ra khỏi phòng bao. Những người khác nhìn thấy cũng chẳng làm lạ, phàm là chuyện liên quan đến Mẫn Hy anh sẽ không chậm trễ nửa giây. Bây giờ em gái mang thai, chỉ cần không thoải mái một chút sẽ khiến anh nơm nớp lo sợ. Mẫn Đình gọi điện cho em gái, rất lâu bên kia mới nghe máy."Chỗ nào không thoải mái?"

"Không sao, phản ứng bình thường lúc mang thai thôi.

"Phó Ngôn Châu thấy cô không có khẩu vị, nói ở nhà cùng cô. Mẫn Đình thở phào:"Bảo Phó Ngôn Châu sau này đừng có cuống cuồng lên như vậy."

Mẫn Hy cười: "Đợi anh làm bố rồi nói không chừng anh còn cuống cuồng hơn anh ấy.

"Quan tâm đến tâm trạng của em gái, Mẫn Đình không tranh cãi, hỏi cô muốn ăn gì anh mang qua đó cho cô. Nhà hàng tư nhân này có không ít món ăn hợp khẩu vị của Mẫn Hy nhưng tối nay thật sự không muốn ăn."Anh, em muốn ăn kem dứa dầm."

"Cái gì?"

"Kem — dứa — dầm.

"Mẫn Hy nói từng chữ một. Nhà hàng tư nhân không có món ăn vặt này, đầu bếp chưa chắc đã biết làm. Mẫn Đình vẫn đồng ý với yêu cầu của em gái:"Trước 10 giờ anh sẽ mang qua cho em.

"Anh đi tìm trưởng kíp, hỏi đầu bếp có biết làm kem dứa dầm không. Đến đây xã giao gần như đều là bạn của ông chủ, đương nhiên mọi yêu cầu đều được đáp ứng, trưởng kíp nói:"Cái này dễ thôi."

Mẫn Đình bảo đóng gói mang về, dặn dò xong anh bước về phòng bao, đi được mấy bước lại quay đầu nói: "Gói hai phần mang về."

Trưởng kíp: "Không vấn đề gì."

Quay lại phòng bao Mẫn Đình tìm Thương Uẩn mượn xe và tài xế.

"Cái này đơn giản thôi ấy mà.

"Thương Uẩn dập thuốc, điếu thuốc mới hút được mấy hơi đã dụi vào trong gạt tàn. Tối nay Phó Ngôn Châu không ở đây anh ta mới có thể hút được nửa điếu, bây giờ chỉ cần chỗ nào có Phó Ngôn Châu sẽ không cho phép người khác hút thuốc, nói người toàn mùi thuốc không tốt cho phụ nữ có thai. Anh ta lại nhớ ra hỏi Mẫn Đình:"Cậu không mang theo tài xế à?"

"Có." Mẫn Đình ngồi xuống bàn ăn, bận cả buổi tối giờ mới có thời gian uống cốc nước, bỏ cốc xuống anh mới trả lời: "Bảo tài xế của cậu giúp tôi đưa kem dứa dầm qua cho Mẫn Hy."

"Không phải chứ, vậy—

"tài xế của cậu đâu? Nói được một nửa Thương Uẩn có gì mà không hiểu nữa chứ. Tài xế của anh đưa cho Thời Miểu. Thương Uẩn trêu anh:"Cậu nói xem nếu như cậu đối xử với những người khác trong gia đình cậu răm rắp nghe lời như khi đối xử với em gái cậu, vợ cậu thì bọn họ đã không đến nỗi không thích cậu rồi?

Ông cụ cũng sẽ không bị cậu chọc tức hở van tim ba lá.

"Lúc này ở khu bệnh khoa ngoại tim mạch. Thời Miểu mới từ buổi hội chẩn của khoa cấp cứu về, đi qua phòng bệnh giường số một. Trùng hợp Khương Dương từ trong phòng đi ra, đóng cửa lại, nói:"Mấy đứa nhỏ đều ngủ rồi."

Phòng bệnh này bệnh nhân nằm đều bệnh nhân của dự án phẫu thuật công ích "Đồng tâm hợp lực

", đổi chỗ lạ trẻ con không thích ứng được, anh ta phải kể chuyện nửa ngày. Thời Miểu hỏi:"Tiểu Ngữ giường số một sao rồi?"

Khương Dương: "Đã được khai thông tâm lý rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!