Dịch: Anh Đào.
Chả trách anh bảo cô đừng quên ăn, táo sau khi gọt vỏ để lâu sẽ bị oxy hóa.
Không kịp ăn, "Mẫn Đình!
"Thời Miểu cầm chìa khóa phòng trực nhét vào trong túi áo, vội đuổi theo. Mẫn Đình vẫn chưa đi xa, cách một cánh cửa mơ hồ nghe thấy tiếng cô gọi. Cửa phòng trực từ bên ngoài không có cách nào đẩy từ bên ngoài, anh quay lại đứng ở cửa chờ cô. Chả mấy chốc cửa từ bên trong kéo ra."Mẫn—
"Chữ sau còn chưa gọi ra đã nhìn thấy người. Ngoại trừ nhận điện thoại cấp cứu ra Mẫn Đình rất ít thấy cô vội vàng như này:"Sao vậy?"
Thời Miểu: "Tôi tiễn anh xuống dưới.
"Xe của anh đỗ ở dưới tòa nhà khu nội trú, đi thang máy mất một phút, tiễn lên tiễn xuống không cần thiết. Mẫn Đình dứt khoát nói:"Không cần phiền phức."
Nếu như là trước đây anh nói như vậy cô sẽ không tiễn nữa, nhưng lần này Thời Miểu vẫn kiên quyết: "Dù sao thì bây giờ tôi cũng không có việc gì, hai tháng tiếp đây tôi sẽ vô cùng bận." Vậy nên cô trân trọng thời gian gặp anh, cho dù chỉ là một hai phút.
Nói rồi cô kéo cửa lại.
Cô muốn tiễn Mẫn Đình cũng không cố chấp từ chối nữa.
Vào trong thang máy, anh trầm ngâm nhìn cô. Mấy ngày trước anh nghe viện trưởng Khương nhắc gần đây bệnh viện đón kỳ thi kiểm tra cấp ba, khoa ngoại tim mạch là khoa được kiểm tra và đánh giá toàn diện.
Mà trùng hợp năm nay cô là bác sĩ nội trú của khoa ngoại tim mạch, có thể tưởng tượng được áp lực lớn đến như nào.
Nghĩ đến mình mỗi lần đưa ra quyết định sách lược cho tập đoàn anh đều phải chịu đủ mọi áp lực, khoảng thời gian đó nếu như Mẫn Hy về nhà ăn cơm hoặc là tăng ca cùng anh, anh sẽ cảm thấy yên tâm đến lạ thường.
Vốn dĩ cô có thể nói ra hết áp lực công việc của mình với Thời Ôn Lễ nhưng không trùng hợp thời gian này Thời Ôn Lễ lại đi bồi dưỡng.
Còn có một chuyện có thể khiến cô không thoải mái chính là ông nội Thiệu Tư Văn nhập viện ở khoa ngoại tim mạch, thỉnh thoảng cô sẽ gặp phải Thiệu Tư Văn và Diệp Tây Tồn.
Rất nhanh thang máy đã dừng ở tầng 1.
Vừa đi ra khỏi cửa lớn của khu nội trú, Thời Miểu nhìn thấy chỗ đỗ xe đối diện có một chiếc xe việt dã màu đen biển số xe quen thuộc. Bình thường lúc anh tự lái xe đều lái chiếc xe việt dã này.
Trước khi lên xe Mẫn Đình nói với cô: "Lên trên đi, tối mai tôi lại đến."
Vừa thốt ra câu này sự trống trải trong lòng Thời Miểu bỗng nhiên có chỗ dựa: "Tối mai anh có thời gian sao?
"Mẫn Đình gật đầu, thật ra cũng không chắc ngày mai có thời gian hay không. Có lúc sẽ đột nhiên có chuyện, đồng ý với cô rồi cho dù có bận đến đâu anh cũng sẽ đến. Anh nhìn đồng hồ, nói:"Tôi về đây, kịp mở họp."
Thời Miểu vẫy tay: "Lái xe cẩn thận.
"Cô không vội đi vào trong, đứng ở trên bậc cầu thang trước cửa khu nội trú, ánh mắt tiễn chiếc xe việt dã lái đi. Mẫn Đình vô thức nhìn vào gương chiếu hậu, nhìn thấy bóng dáng màu trắng trong gương chiếu hậu, còn tưởng cô đã đi vào rồi. Anh đạp phanh xe, cửa sổ hạ xuống, nghiêng người ra,"Thời Miểu." Anh bảo cô đi vào trước.
Thời Miểu không ngờ đột nhiên anh dừng xe, sợ làm chậm trễ anh quay về mở họp, cô vội vàng vẫy tay, quay người bước lên bậc thang cuối cùng, bước nhanh vào tòa nhà nội trú.
Quay về phòng trực, Thời Miểu rửa tay ăn táo, đã không nhớ đã bao lâu không được ăn táo do người khác gọt nữa.
Dao gọt hoa quả sau khi dùng xong anh rửa sạch lau khô để vào chỗ cũ. Dao gọt hoa quả này là khi cô vừa làm bác sĩ nội trú được mấy ngày mẹ đưa hoa quả đến chỗ cô tiện mang theo qua đây, cô chưa dùng lần nào.
Thời Miểu bê đĩa hoa quả đến văn phòng, vì phải chào đón cho đợt kiểm tra nên có rất nhiều tài liệu cần bổ sung. Tối nay có không ít đồng nghiệp đều đang tăng ca, ngay cả Khương Dương vị "tổ tông
"luôn tan làm đúng giờ, lần đầu tiên cũng thấy chưa về. Khương Dương đang cúi đầu bổ sung hồ sơ bệnh án, nghe thấy tiếng nhai đồ"rột rột" đột nhiên ngẩng đầu lên. Chỉ nhìn thấy Thời Miểu đang cầm cái nĩa xiên hoa quả xiên một miếng táo nhỏ đã được cắt sẵn.
"Ôi, gọt vỏ rồi sao, hiếm thấy quá."
Người đồng nghiệp cũ hiểu rõ Thời Miểu ăn táo không bao giờ gọt vỏ cũng phụ họa theo: "Là rất hiếm thấy." Sau đó trêu nói,
"Sếp Thời của chúng ta đây là muốn theo đuổi phong cách sống tinh tế à? Không quen lắm đâu nha."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!