Chương 22: Sau này có thời gian tôi sẽ đến thăm em

Dịch: Anh Đào.

Có Mẫn Đình ở đây cô không cần một mình ngượng ngùng đối diện với Diệp Tây Tồn và Thiệu Tư Văn nữa.

"Mẫn Đình sắp qua đây.

"Cúp điện thoại, cô thông báo cho hai người ngồi đối diện một tiếng. Diệp Tây Tồn không trả lời, chỉ gật đầu. Thật ra điện thoại không thu âm như vậy, anh ấy nghe được giọng Mẫn Đình trong điện thoại. Thiệu Tư Văn mỉm cười:"Trùng hợp bốn người chúng ta vẫn chưa gặp nhau lần nào.

"Chỉ đáng tiếc đây là nhà ăn bệnh viện, ông nội sắp phải phẫu thuật, không thể nào uống thoải mái một ly. Cô ấy nhiệt tình mời:"Đợi ông nội ra viện đến nhà bọn chị tụ tập đi, em vẫn chưa đến nhà mới của bọn chị." Nói thế nào thì bây giờ cũng tính là người một nhà, cô ấy cũng gọi Triệu Mạch Nhân là mẹ rồi.

Diệp Tây Tồn nhìn Thiệu Tư Văn một cái, muốn ngăn cản nhưng không có lý do cản.

Mối quan hệ không phải tình thân lại bị coi là tình thân trói buộc lấy anh, cũng trói buộc lấy Thời Miểu, có một số chuyện rõ ràng có thể từ chối nhưng lại lo lắng người khác sinh nghi.

Thời Miểu hơi mỉm cười, mơ hồ đồng ý lời mời của Thiệu Tư Văn.

Đang nói chuyện Mẫn Đình đi vào nhà ăn.

Ba người ngồi một chỗ dễ làm người khác chú ý, anh bước vào cửa đã nhìn thấy. Chả trách vừa rồi trong điện thoại cô nghe anh đến bệnh viện giống như nghe được giọng của vị cứu tinh. Cô không muốn đối diện với Diệp Tây Tồn.

Thời Miểu dường như cảm giác được điều gì đó, đột nhiên quay người lại.

Người đàn ông đã đi đến gần, trong tay còn cầm lon nước soda chưa uống hết.

Mẫn Đình và Diệp Tây Tồn gật đầu với nhau, chào hỏi đơn giản.

Thiệu Tư Văn cười nói: "Hôm nay trùng hợp thật."

Mẫn Đình: "Sức khỏe ông nội Thiệu thế nào rồi?"

"Trạng thái khá tốt."

"Vậy thì tốt.

"Thiệu Tư Văn cảm thấy giữa mình và Mẫn Đình khá thú vị, anh tránh đông tránh tây không tránh khỏi việc làm em rể của cô ấy. Nếu như ban đầu Mẫn Đình và Thiệu Tư Tuyền liên hôn, đương nhiên sẽ là em rể của cô ấy, đáng tiếc anh và Thiệu Tư Tuyền không có duyên phận vợ chồng. Thời Miểu móc thẻ cơm từ trong túi ra đưa cho anh:"Anh có thể gọi món xào, có điều phải đợi.

"Mẫn Đình không khách sáo, nhận lấy thẻ cơm của cô. Anh không gọi món xào riêng, giống như ba người bọn họ, chọn mấy món ở khu vực tự chọn món. Bốn người ngồi kín bàn, còn chật hơn so với khi nãy. Mẫn Đình nhìn đĩa cơm của cô, rau xanh ăn tương đối nhưng sườn cô chưa động miếng nào:"Sườn không ngon sao?"

Thời Miểu: "Không phải, còn chưa đến lượt ăn chỗ sườn này."

Mẫn Đình: "…..

"Anh vừa định chia cho cô một nửa chỗ cá ở trong đĩa của mình cho cô, nghe cô nói vậy lại thôi. Bình thường anh không chú ý đến thói quen ăn cơm của cô, mỗi lần ăn cơm đều là ai ăn của người đó, rất ít khi nhìn cô. Diệp Tây Tồn ngồi đối diện biết thói quen của cô, lúc không đói lại không vội cô đều ăn rau trước sau đó mới ăn món mặn, cuối cùng ăn thêm mấy miếng cơm uống chút nước canh. Hôm nay hiếm khi cô không bận, vậy là chậm rãi ăn cơm."Hai người định bao giờ tổ chức đám cưới thế?

"Thiệu Tư Văn hỏi, cô ấy là người làm sôi động bầu không khí trên bàn ăn. Thời Miểu:"Ngày 9 tháng 1."

"Chúc mừng nha, vậy cũng sắp rồi." Thiệu Tư Văn nói, "Mẹ lại phải bận rộn rồi, vừa mới xong việc của bọn chị."

Diệp Tây Tồn vốn dĩ đang cúi đầu im lặng ăn cơm, nghe được ngày cưới cụ thể đột nhiên ngước lên, "Quyết định rồi?

"Chả mấy chốc cô lại thu hồi tầm mắt, nhìn sườn của mình. Diệp Tây Tồn:"Mẹ chọn ngày cho em sao?"

"Không phải, mẹ vẫn chưa biết." Lần này Thời Miểu không nhìn về bên đó, gắp một miếng sườn bỏ vào miệng.

Diệp Tây Tồn không biết nên tiếp lời như nào, kết hôn chớp nhoáng, đăng ký cô cũng không báo cho Triệu Mạch Nhân. Ngày quan trọng như lễ cưới vậy mà cô cũng không tìm mẹ của mình để bàn bạc, thậm chí ngày cưới quyết định rồi cô vẫn không lập tức thông báo cho Triệu Mạch Nhân.

Thiệu Tư Văn nhìn ra được cô gái này không thân thiết với tất cả mọi người bên nhà Diệp Tây Tồn, bao gồm cả Triệu Mạch Nhân mẹ ruột của mình.

Cô ấy hòa giải: "Mẹ chắc chắn sẽ bất ngờ lắm cho xem."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!