Chương 18: Thẳng thắn

Dịch: Anh Đào. 

Mẫn Đình ngồi xuống nhưng không lập tức buông tay cô ra, đặt tay cô ở trong lòng bàn tay mình để cô tự quyết định rút ra bất cứ lúc nào.

Thời Miểu nói chỉ có hai người bọn họ có thể nghe được: "Cảm ơn.

"Sau đó rút tay lại. Mẫn Đình hơi đứng dậy, kéo dịch ghế về bên phía cô, tiện để hai người nói chuyện:"Muốn nói với tôi chuyện gì?"

Nói nụ hôn "Thách

"mấy năm trước nhưng đột nhiên không biết bắt đầu nói từ đâu. Thời Miểu ngước lên:"Anh muốn biết gì có thể hỏi.

"Lúc nói chuyện hai bên đều vô thức nghiêng về phía đối phương, gần như là vai kề vai. Hơi thở không tính là xa lạ nhưng cũng chẳng tính là quen thuộc truyền qua hơi thở của mỗi người, Thời Miểu đang thích ứng với hơi thở của anh. Đồng thời Mẫn Đình cũng vậy. Quả thật Mẫn Đình có một chuyện muốn hỏi rõ trực tiếp:"Em đồng ý kết hôn chớp nhoáng, có yếu tố tình cảm nào trong đó không?"

Thời Miểu chắc như đinh đóng cột: "Không có."

Mẫn Đình gật đầu, không có thì tốt, anh sợ nhất là cô giống như Mẫn Hy, rõ ràng biết đó là liên hôn lợi ích nhưng Mẫn Hy lại yêu thầm Phó Ngôn Châu, mang theo cả tình cảm vào cuộc hôn nhân đó.

Trong mối quan hệ lợi ích của ai người đó giành nói chuyện tình cảm, đối phương còn không biết cô yêu thầm, sao có thể không chịu tổn thương chứ.

Thời Miểu cẩn thận suy nghĩ lại câu hỏi vừa rồi của anh, anh tưởng cô yêu thầm anh?

Có lẽ là vậy.

Nếu không sao có thể hỏi như vậy.

Cô suy nghĩ vì sao anh lại hiểu lầm, khi đó trong hội sở có nhiều người như vậy, nhưng cô lại chỉ nhìn anh, lựa chọn hôn anh. Mà trong mấy năm qua, người theo đuổi cô không ngớt nhưng cô vẫn luôn độc thân, chỉ sau khi gặp anh mấy lần thậm chí còn không hiểu gì về anh đã quyết định đi đăng ký kết hôn.

Hôm đó sinh nhật cô, yêu cầu anh một mình ăn cơm cùng cô lần nữa, lại mượn vai của anh dựa ngủ.

…..

Nhiều sự trùng hợp như vậy cũng không trách anh hiểu lầm.

Ban đầu nhanh như vậy anh đã quyết định kết hôn không chỉ bởi vì cô không yêu anh, không có bất cứ yêu cầu tình cảm nào với anh, không dính lấy anh, có thể dễ dàng ở chung cùng nhau.

Đến bây giờ cô khá hài lòng với cuộc hôn nhân này và con người anh, vậy nên không hy vọng bởi vì hiểu lầm không cần thiết như này mà phá vỡ đi sự cân bằng giữa hai người.

"Mẫn Đình."

Cô lại nhẹ gọi tên anh.

"Em nói đi.

"Anh nghiêng người lắng nghe. Thời Miểu lặp lại một lần, muốn anh tin:"Kết hôn với anh thật sự không có yêu thầm hay gì khác."

Mẫn Đình nhìn cô: "Em không cần để tâm, tôi chỉ muốn xác nhận một chút.

"Anh không tự luyến như vậy, chỉ lo lắng chuyện xảy ra trên người em gái lại xảy ra trên người cô, không có là tốt nhất. Thật ra Thời Miểu rất muốn biết, nếu như cô yêu thầm anh thì anh có suy nghĩ gì. Quá tò mò, cô dứt khoát hỏi thẳng:"Ví dụ, ví dụ tôi thật sự thích anh, anh sẽ làm thế nào? Sẽ l y hôn sao?

"Bởi vì anh không muốn đối phó với chuyện tình ái. Mẫn Đình và cô nhìn nhau rất lâu. Thời Miểu bị anh nhìn trong lòng không thoải mái, cô nói:"Anh nói đi, nói thật."

Mẫn Đình: "Sẽ không l y hôn. Tôi sẽ cố gắng làm tốt một chút, Mẫn Hy từng trải qua không hy vọng em lại trải qua."

Thời Miểu không biết bị chạm vào chỗ nào, trong lòng chưa bao giờ chua chát mềm mại như vậy.

Cô đang suy nghĩ, thẳng thắn đoạn tình cảm yêu thầm đã từng đó với anh.

Phơi bày tiếng lòng là một chuyện rất khó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!