Quê Kha Thiển ở HB cách BJ không xa, nhưng mấy năm nay các thành phố vừa và nhỏ không ngừng bị phá dỡ, xây dựng những tòa nhà và thành phố mới rập theo một khuôn mẫu. Nhà cũ của Kha Thiển, kí túc xá của nhà máy đã sớm bị san phẳng, một tiểu khu mới được mọc lên.
Hàng xóm ngày xưa không biết đã đi đâu. Giản Dao hỏi một vòng gần tiểu khu, chỉ là hỏi qua loa, nhưng không ai biết người nhà họ Kha, cũng không tìm được tư liệu gì.
Chỉ có hồ nước đối diện tiểu khu dập dềnh sóng nước.
Có lẽ trong thời đại tốc độ kinh tế tăng trưởng không ngừng này, điều duy nhất không thay đổi, vẫn dừng lại là hồ nước ngọn núi.
Bên cạnh cái hồ nhỏ còn có một vùng đầm lầy lớn, cỏ cây mọc um tùm, có lẽ đã được giữ gìn nguyên vẹn.
Bọn họ đi tới địa chỉ thứ hai: Nhà ông nội Kha Thiển ở huyện. Dựa theo trong đăng kí ở đại học của Kha Thiển quan hệ gia đình chỉ có một mình ông nội. Địa chỉ điền cũng là nhà ông nội.
Lần này dễ dàng tìm được hơn.
Là một ngôi nhà cũ trong thành cổ. Ngói xanh tường đất, hai gian nhà một tầng. Cửa được khóa bằng khóa đồng lớn.
Giản Dao và Bạc Cận Ngôn gõ cửa một lúc lâu, có một bác gái ở nhà bên cạnh đi ra, nói: Hai người tìm ai?
Giản Dao cười nói:
"Bác à, chúng cháu là bạn của Kha Thiển ở BJ, tới nơi này du lịch, đúng lúc nhớ ra cậu ấy nói quê ở đây, nên muốn đến thăm."
Bạc Cận Ngôn hơi mỉm cười, liếc bà xã cảnh sát càng ngày càng láu cá.
Bác gái thấy hai người bọn họ tuấn tú lịch sự, cũng không nghi ngờ gì, nói:
"À, hóa ra là bạn của Tiểu Kha. Gần đây thằng bé không trở về."
"Bác ơi, ông nội Tiểu Kha mất lúc nào ạ?"
Giản Dao hỏi.
Bác gái thở dài nói:
"Cũng phải bốn năm năm rồi, lúc Tiểu Kha vừa thi đỗ đại học."
Giản Dao và Bạc Cận Ngôn liếc nhau. Đả kích mạnh như vậy, chả trách Kha Thiển thể hiện sự quấn quýt mãnh liệt với bạn đại học thế.
"Cậu ấy còn người thân nào không ạ?"
Giản Dao hỏi.
Bác gái suy nghĩ, lắc đầu: "Không thấy có ai qua lại. Mười năm trước nhà bác chuyển đến đây, chỉ thấy mỗi hai ông cháu ở với nhau. Aiz, nói đi cũng phải nói lại Kha Thiển đúng là số khổ, nghe nói lúc mới năm sáu tuổi, cha mẹ tai nạn xe qua đời, cũng không nhận được chút tiền bồi thường nào.
Sau khi ông nội mất, chìa khóa nhà còn để chỗ bác đây, thằng bé đi học ở bên ngoài, nhờ bác thường xuyên qua đây quét dọn.
"Đột nhiên Bạc Cận Ngôn hỏi:"Lần trước cậu ấy trở về là lúc nào?Bác gái đáp:Một tháng trước, bác nhớ rất rõ, mấy hôm đó là ngày nghỉ Tiết thanh minh.
"Bạc Cận Ngôn và Giản Dao im lặng. Một tháng trước. Kha Thiển bị đám Tưởng Học Nhiễm"giết chết
"là vào nửa năm trước. Sau đó"thi thể
"bị chôn cất mất tích, sau đó một tháng trước cậu ta quay về quê một chuyến, sau đó liên tục ra tay giết người."Bác xác định người trở về chính là cậu ta?
"Bạc Cận Ngôn hỏi. Bác gái khó hiểu liếc anh:"Sao cậu lại hỏi thế chứ? Chẳng lẽ tôi sẽ nhìn lầm sao? Hôm đó thằng bé còn ăn cơm tối ở nhà tôi mà.
Tôi nhìn thằng bé lớn lên từ nhỏ…
"Giản Dao cười xen vào:"Bác à, là như thế này, chúng cháu biết Kha Thiển ở đây được bác quan tâm rất nhiều, đây là hai trăm tệ, cũng là một chút tâm ý của chúng cháu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!