Chương 8: Tâm lý đồng phạm

Câu hỏi của anh khiến Xuân Tảo nghẹn họng.

Khuôn mặt cô lập tức nóng bừng.

Xuân Tảo thừa nhận dưới tầm mắt của mẹ, cô tuyệt đối không dám và cũng không có ý định đến gõ cửa phòng Nguyên Dã để xin ké wifi.

Nhưng tình huống giống như tối hôm qua không phải lần đầu tiên xảy ra, nhu cầu vẫn còn đó mà giờ đây lại có người sẵn lòng giúp đỡ, thật khó để không nảy sinh một chút hy vọng nhỏ nhoi.

Trước khi tạm biệt nhau, Xuân Tảo không còn do dự nữa mà đồng ý với lời đề nghị của Nguyên Dã.

Chàng trai không tỏ hề tỏ vẻ đã đạt được mục đích gì đó hay trêu chọc cô mà chỉ nói một câu "Cuối tuần sẽ tìm cơ hội đưa cho cậu", rồi phóng xe đạp đi mất.

Đến trường, chỉ cần nghĩ đến việc này là nhịp tim của Xuân Tảo lại tăng nhanh như vừa chạy đua một trăm mét xong. Bí mật đầy hưng phấn và hồi hộp bao trùm lấy cô, chỉ có thể nhờ vào việc gãi tai, nói chuyện với bạn cùng bàn hoặc cố tình đọc sách để chuyển dời cảm xúc.

Có lẽ đây là tâm lý của kẻ đồng phạm chăng?

Sau tiết lịch sử, đại diện môn thể dục gọi các lớp xếp hàng ra sân, đám học sinh như những viên kẹo thả vào chai pepsi, ồ ạt tràn ra từ cửa lớp.

Chỉ trong chốc lát, hành lang đã chật cứng người, tiếng cười đùa của các cô gái lập tức im bặt cùng với sự xuất hiện của giáo viên chủ nhiệm.

Cô giáo chủ nhiệm Trần Ngọc Như khoanh tay đứng đó, khuôn mặt lạnh lùng, "áp giải" hai hàng người ra sân.

Hôm nay trời vẫn rất nắng.

Bầu trời trong xanh không một gợn mây, chỉ khi đi ngang qua vườn hoa mới có thể tận hưởng bóng râm chợt loáng qua.

Những đốm sáng lập lờ di chuyển trên đồng phục và mái đầu của các cô cậu học sinh.

Hàng của lớp C dừng lại, xoay người rồi đứng thẳng, Xuân Tảo đứng ở giữa hàng.

Dưới cái nắng gay gắt, cô nhíu mày gạt những lọn tóc phiền phức ra sau tai rồi dùng tay che trán để chống chọi với tia tử ngoại quá mạnh lúc này.

Đồng Việt có chiều cao xêm xêm cô nên được xếp ở cùng hàng. Cô nàng rất giữ gìn làn da, đầu tiên quan sát chủ nhiệm trước, sau đó rút chai xịt chống nắng cỡ nhỏ trong túi ra rồi nghiêng đầu phun mạnh vào mặt và cánh tay.

Các bạn nữ xung quanh thấy vậy thì né tránh, Xuân Tảo cũng không ngoại lệ.

Đồng Việt bực bội nói: "Các cậu né cái gì, SPF 50+ đó, xịt trúng là hời rồi."

(*) Kem chống nắng có chỉ số SPF 50 có nghĩa là khi sử dụng trên da có thể bảo vệ da chống lại tác hại của tia UVB trong vòng khoảng 500 phút và có khả năng chống lại sự xâm nhập của tia UVB vào cơ thể lên đến 98%

Có bạn nữ ở đằng sau che miệng cười trộm; cũng có người lại gần để cô nàng xịt thêm cho.

Đồng Việt tuân lệnh, tiếp tục xịt kem chống nắng cho mọi người như xịt nước.

Cô chủ nhiệm đứng ở đầu hàng ném một cái nhìn sắc lẹm tới, mấy cô gái lập tức im thin thít, nhưng không yên tĩnh nổi hai giây thì lại bắt đầu náo nhiệt lên. Trong tiếng xì xào loáng thoáng lẫn hai chữ "Nguyên Dã".

Đồng Việt nghé con không sợ cọp, lập tức nhón chân vươn cổ tìm kiếm mục tiêu.

Có người dẫn đầu, cả đội lập tức đồng loạt nhìn theo. Xuân Tảo cũng ngước mắt lên.

Hàng của lớp A đang đi ngang qua bọn họ từ phía bên trái.

Do khá cao nên Nguyên Dã đứng ở gần cuối hàng, nhưng người khác luôn có thể nhận ra anh từ cái nhìn đầu tiên. Chàng trai nổi bật giữa đám đông, trắng đến loá mắt dưới ánh nắng.

Không biết vô tình hay cố ý, khi hai hàng giao nhau, anh liếc sang phía Xuân Tảo.

Bốn mắt chạm nhau, Xuân Tảo lập tức quay mặt đi giả vờ như không thấy.

Tim cô bắt đầu loạn nhịp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!