Hồi nhỏ Xuân Tảo từng nuôi cá vàng. Hôm đó cô được mẹ dẫn đi chợ, trong chợ thường có cửa hàng bán động vật nhỏ như chim, cá vàng,… Trên đường, Xuân Sơ Trân gặp người quen nên dừng lại tám chuyện một lúc, trong lúc ấy Xuân Tảo chen vào nhóm con nít đang ngồi xổm dưới đất xem mấy chú rùa nhỏ và cá vàng bơi qua bơi lại trong chậu.
Thấy các bạn ai cũng có một con, cô bé năn nỉ mẹ, khóc lóc đòi mua, Xuân Sơ Trân đành phải đồng ý mua một con cá vàng cho cô. Ông chủ hỏi họ có cần mua thêm bể cá nữa không, Xuân Sơ Trân từ chối ngay: "Cần gì bể," rồi nói tiếp "Nuôi mấy ngày là chết ấy mà." Đôi mắt cô bé Xuân Tảo khi đó vẫn còn long lanh nước, đôi tay túm chặt túi nilon mang chú cá nhỏ kia về nhà. Trên đường về cô bé không dám cử động mạnh, đến nỗi cánh tay tê rần.
Cho đến khi thả chú cá vàng vào bát sứ.
Lúc ấy Xuân Tảo không biết cách nuôi cá, cứ tưởng giống như mèo, phải mang ra phơi nắng nên cô bé đã đặt cái bát sứ ở ngoài ban công.
Chạng vạng tối chạy ra xem, chú cá vàng trong bát chỉ còn thở thoi thóp, cái bụng ngửa lên, hai mắt lờ đờ, vây cá trong suốt vỗ thật khẽ, chỉ còn miệng là vẫn còn hô hấp.
Xuân Tảo sợ phát khóc, chị gái cô nghe thấy bèn chạy tới dỗ dành, nói rằng có cách để cứu cá nhỏ.
Chị đổ cá vào chậu to, sau đó vặn vòi cho nước chảy ra thật nhỏ rồi kêu Xuân Tảo chờ một lúc. Xong xuôi, chị quay về phòng học bài. Xuân Tảo tìm một cái ghế đẩu ngồi xổm bên cạnh chậu cầu nguyện cho cá nhỏ.
Tí tách.
Tí tách.
Từng giọt nước chảy xuống tạo thành những gợn sóng hòa cùng với bọt khí. Xuân Tảo lẳng lặng chờ quá trình lặp đi lặp lại này.
Không biết bao lâu trôi qua, đến khi ráng chiều ngoài khung cửa biến thành màn đêm màu xanh đen, chú cá kia dần dần lật mình quay về trạng thái đầy sức sống.
Như thể có phép màu vậy, Xuân Tảo ngạc nhiên mở to mắt.
Sau này lớn lên, Xuân Tảo được học về vật lý, biết dòng chảy có thể làm tăng hàm lượng oxy trong nước cho nên cá nhỏ mới có thể "chết đi sống lại".
Đêm nay phép màu lại xuất hiện.
Ký hiệu hình tròn kia chính là chiếc phao đột nhiên xuất hiện trong bể cá bị bịt kín, nó nổi lên mặt nước, chỉ chờ cô tới gần và sử dụng.
Giây phút nhập mật khẩu vào, trái tim Xuân Tảo đập loạn xạ.
Sau đó tới nét mặt.
Cảm xúc phức tạp trào dâng, sống mũi cô cay cay. Xuân Tảo hít sâu một hơi, bật MV mình muốn xem đã lâu lên.
Cô cũng không tham lam, chỉ xem ba lần rồi thoả mãn tắt máy đi ngủ.
Trằn trọc một lúc lâu, Xuân Tảo vén chăn rón rén xuống giường, đầu tiên đặt điện thoại về chỗ cũ sau đó xé một tờ giấy note mới mua hôm nay ra, lấy bút dạ viết lên hai chữ:
Cảm ơn.
Từng nét bút dần khô lại bày tỏ sự biết ơn chân thành của cô.
Còn tờ giấy "thông đồng với địch" này khiến cô phân vân rất lâu không biết nên vứt hay giữ lại làm kỷ niệm. Cuối cùng cô không nỡ vứt đi cho nên đã cất vào chiếc hộp màu trắng ở sâu trong ngăn kéo.
Bên trong chiếc hộp có không ít đồ linh tinh: vé vào cổng công viên, vé xem phim, vòng cổ style Gothic và chiếc ghim cài áo cô không bao giờ dám sử dụng, hay là vỏ sò và những món trang sức lưu niệm được bạn tặng khi đi du lịch về, cùng với những bức ảnh phong cảnh đẹp trong và ngoài nước được cô cắt ra từ báo. Chúng đều là những khoảnh khắc vui vẻ hiếm có trong cuộc sống của cô.
Mỗi lần đi chơi, cho dù hiện nay chỉ cần dùng CCCD hoặc mã QR là có thể đi vào nhưng Xuân Tảo vẫn nhất quyết mua vé dù có bị cô bạn Đồng Việt cười trêu là "bà già".
Cô cất tờ giấy nhỏ vào vị trí dưới cùng chiếc hộp rồi dùng những đồ vật khác che giấu thật kỹ, lúc này mới yên tâm đóng nắp lại.
Lúc toan đứng dậy, đùi cô bỗng đụng phải cặp sách. Xuân Tảo cúi đầu thấy chiếc chai rỗng trong túi bên sườn cặp sách.
Chăm chú nhìn một lúc, Xuân Tảo rút chai nước ra, tháo chiếc nắp chai màu hồng nhạt rồi lấy khăn giấy ra lau sạch, cuối cùng cất nắp chai vào trong hộp.
Sáng hôm sau, còn chưa đến 5 giờ Xuân Tảo đã bừng tỉnh dậy trong tiếng chuông đồng hồ báo thức.
Trong phòng tờ mờ sáng. Cô dán tai lên cửa lắng nghe động tĩnh một lúc rồi mới nhẹ nhàng mở cửa chạy vào phòng vệ sinh, chuẩn bị dùng cách tương tự để truyền tờ giấy "cảm ơn" cho Nguyên Dã.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!