Xuân Tảo cố kìm lắm mới không quay đầu lại nhìn vì sốc.
Đây là đặc quyền của học sinh đứng hạng nhất hả?
Cô chưa bao giờ thấy ai nói chuyện tự tin với giáo viên như vậy, nói là thân phận đảo ngược cũng không quá.
Quả nhiên, thầy giáo lập tức nổi quạu ——
"Đi đi đi đi, em ra ngoài đi!"
Thầy giáo đuổi người như đuổi vịt, không thèm nhìn Nguyên Dã lấy một cái mà cầm cốc trà trên bàn lên uống một ngụm.
Nguyên Dã bị thầy đuổi lùi về sau hai bước.
Xuân Tảo không rõ tình hình, đang định đứng dậy thì bả vai bị đụng phải.
Lực tuy không mạnh nhưng cũng đủ khiến cô hơi loạng choạng về phía trước vì trọng tâm vẫn chưa hoàn toàn ổn định.
Cô bám vào mép bàn, giật mình quay đầu, ngay lập tức đối diện với chàng trai cũng đang quay đầu để kiểm tra.
Ánh mắt anh thoáng xao động nhưng nhanh chóng lắng lại.
"Xin lỗi." Anh thấp giọng nói.
Xuân Tảo vội đáp, "Không có gì", sau đó nhìn sang hướng khác.
Bóng dáng lướt qua, chàng trai nhanh chân rời khỏi văn phòng, tư thế quả quyết như không có việc gì.
Cánh tay vừa mới thích ứng được với nhiệt độ trong phòng lại lần nữa nổi da gà, cô ôm lấy cánh tay trần rồi cũng theo ra ngoài.
Vừa ra khỏi thì đụng phải Nguyên Dã, anh không về lớp ngay mà đang đứng cạnh cửa.
Nhưng kỳ lạ là anh bỗng gọi cô lại, chính thức xin lỗi lần nữa: "Xin lỗi vì vừa nãy đụng phải cậu."
Hoá ra đang đợi cô.
Xuân Tảo vô thức thấy căng thẳng, không giống như sự căng thẳng hồi sáng.
Lúc ấy ngăn cách bởi một chiếc bàn, không có cảm giác áp bách vì phải đối mặt trực tiếp với Nguyên Dã.
Cô có cố tình nghe lén anh nói chuyện với thầy giáo đâu, câu chuyện tự dưng chui vào tai cô ấy chứ.
Cảm giác thấp thỏm lan ra đè lên trái tim bé nhỏ, Xuân Tảo cố ra vẻ bình tĩnh, cứng miệng đáp: "Không sao, thật sự không có việc gì đâu."
Anh hỏi tiếp: "Cậu tới nộp bài tập à?"
"Ừ." Xuân Tảo gật đầu: "Bài tập môn tiếng Anh."
Chắc cũng đoán được cô là đại diện môn tiếng Anh, chàng trai không nhiều chuyện nữa, chỉ nói: "Về lớp không?"
Xuân Tảo: "A?" một tiếng, sau đó mới nhận ra anh đang hỏi cô có muốn xuống lầu cùng nhau không, cô gật đầu đồng ý.
Khối 11 bọn họ tổng cộng có 16 lớp, tỷ lệ phân chia tự nhiên và xã hội là 3:1, lớp A-B
-C là lớp chọn, còn lại đều là lớp thường. Nguyên Dã học lớp A còn Xuân Tảo học lớp C, hai lớp cách nhau khá gần, có thể thuận đường về lớp cùng nhau.
Đoạn đường này cực kỳ yên lặng, như copy paste khung cảnh sáng nay vậy. Xuân Tảo buông thõng hai tay, các ngón tay hơi siết chặt .
Trên đường không phải cô không muốn chủ động bắt chuyện, muốn hỏi đối phương "Hình như tôi nghe thấy cậu nói không tham gia gì đó, là cuộc thi Olympic Toán học sao?", nhưng lấy thân phận thính giả bất đắc dĩ, cô lại thấy như vậy chẳng khác nào tọc mạch chuyện người khác. Quan hệ giữa bọn họ chưa thân đến mức ấy cho nên Xuân Tảo không hỏi nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!