*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giải nghĩa tên chương: Nguyên văn là "
" (chéng huáng jú lǜ) có nghĩa là mùa thu đã đến, cam chín vàng, quýt xanh tươi.
Cụm từ này xuất phát từ bài thơ 《》 của nhà thơ Tô Thức (Tô Đông Pha) thời Tống:
,。
(Nhất niên hảo cảnh quân tu ký, tối thị chanh hoàng quất lục thời.)
Tạm dịch: Trong một năm, cảnh đẹp nhất mà bạn nên nhớ chính là khi cam vàng quýt xanh.
Dọc đường đi, Xuân Tảo cứ mải suy nghĩ về câu nói không đầu không đuôi kia của Nguyên Dã, chẳng hiểu sao tự nhiên nhắc đến bạn cùng bàn làm gì.
Nhưng suy cho cùng thì hôm nay vẫn là một ngày đầy may mắn của cô, mới sáng sớm đã được nếm chocolate vị đặc biệt phiên bản giới hạn.
Còn gì tốt đẹp hơn điều đó chứ?
Sắp đến đầu ngõ, Xuân Tảo muốn đi tìm Đồng Việt nên nói lời chào tạm biệt với Nguyên Dã trước —— Đây là truyền thống của bọn cô, không thể mê trai mà bỏ bạn được. Hơn nữa trên đường toàn là học sinh cùng trường, đi cùng "hotboy trường học" Nguyên Dã kiểu gì cũng bị nói ra nói vào.
Dõi theo bóng lưng của chàng trai, nụ cười của Xuân Tảo cuối cùng cũng được "phơi bày" một cách thoải mái.
Đồng Việt bị nụ cười tươi roi rói của cô doạ hết hồn: "Gì vậy, vui dữ thần?"
Lúc này Xuân Tảo mới nhận ra bản thân xém thì lộ, ngay lập tức bật skill nói dối thần sầu: "Vừa nãy mới gặp một bé cún siêu đáng yêu."
"Đâu cơ?" Đồng Việt lướt qua bả vai cô nhìn về phía xa: "Tớ cũng muốn xem."
Xuân Tảo: "Đi mất rồi."
Đồng Việt tiếc đứt ruột: "Ôi chao tớ cũng muốn nuôi chó lắm mà mẹ tớ bị dị ứng lông động vật."
Xuân Tảo tiếp lời: "Đợt tốt nghiệp đại học xong ra ở riêng là nuôi được mà." Giống như chị gái cô, rời khỏi nhà mới là tự do chân chính.
"Tốt nghiệp đại học hả…" Đồng Việt nhăn nhó: "Còn lâu lắc…" Đột nhiên hai mắt cô nàng sáng lên như đèn pha ô tô, túm lấy tay Xuân Tảo: "Hay là tớ tìm bạn trai có vibe cún con cậu thấy được không?"
Xuân Tảo cứng họng hai giây: "… Đúng là chỉ có cậu mới có suy nghĩ này."
Đồng Việt đáp: "Sao nào, đi đường vòng cứu quốc không được hả?"
Xuân Tảo bái phục: "Được, đương nhiên là được, cậu thì thiếu gì bạn là con trai." Không chỉ vậy mà trong danh sách bạn bè còn phân loại theo nhóm, list bạn đủ để tạo thành album, xây vườn bách thú cũng được nữa là.
Bạn trai vibe cún con ư…
Không biết Nguyên Dã có phải không nhỉ?
Quá đỗi mệt mỏi sau tiết truy bài buổi sáng, Xuân Tảo tranh thủ rảnh rỗi bắt đầu suy đoán. Nghĩ mãi không ra, nếu phải chọn một loại cún thì trong cảm nhận của cô, dường như Nguyên Dã khá giống với giống chó Golden có hình thể cao to, lúc cười rộ lên trông rõ là ấm áp xán lạn, nhưng trong giao tiếp thì không hẳn lúc nào cũng thân thiện như chúng; nếu nói là giống Becgie thì cũng không đúng vì anh đâu có lạnh lùng quái gở như loài sói; và đương nhiên chẳng có chút dính dáng nào tới ba giống chó Husky, Samoyed và Alaska ngốc nghếch cả.
—— Cuối cùng cô đưa ra kết luận, Nguyên Dã giống loài chó Border Collie hiếm có, mắt sáng, mạnh mẽ lại còn thông minh và sáng dạ.
Lựa giống loài xong, Xuân Tảo mím môi, lòng tự nhủ dạo này bản thân hay cười trộm quá.
Như bị dở hơi vậy, thật là đáng sợ.
***
Bởi những tâm tư thiếu nữ đó mà những ngày tháng đi học bất biến trở nên bớt buồn chán hẳn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!