Tiết thứ hai chiều thứ Tư là tiết thể dục, sau khi đã khởi động và chạy quanh sân hai vòng xong, giáo viên tuyên bố cả lớp có thể tự do hoạt động.
Nắng cuối thu vẫn cực kỳ gay gắt, chiếu xuống đường nhựa làm nó trở nên nóng rẫy. Mấy cô gái mệt đến nỗi vừa chống nạnh vừa thở d ốc, túm năm tụm ba kéo nhau tìm chỗ mát để nghỉ chân.
Xuân Tảo cũng theo các bạn ra vườn hoa ngồi nghỉ, giơ tay lau vầng trán mướt mồ hôi.
Đồng Việt ngồi ngay cạnh đang ùng ục tu non nửa chai nước khoáng, phần còn lại thì đổ ra để rửa mặt.
"Cậu lãng phí thế." Đinh Nhược Vi vừa nói vừa né tránh những giọt nước suýt chút nữa thì bắn vào giày.
Đồng Việt rút khăn giấy ra, bật lại: "Có tốn tiền của cậu đâu?"
Thế là hai cô gái lại bắt đầu đấu võ mồm.
Xuân Tảo cười khẽ, sau đó rút cuốn sổ từ vựng trong túi quần ra học.
Đồng Việt và Đinh Nhược Vi cùng nhìn qua, đồng thanh kêu: "Cứuuuu!"
Xuân Tảo khó hiểu nhìn hai cô bạn một cái rồi lại tiếp tục học từ vựng, tranh thủ thời gian rảnh.
Dù sao cũng quen rồi nên Đồng Việt không kêu ca nữa mà phóng tầm mắt ra phía sân bóng rổ bên cạnh sân thể dục. Cách một hàng rào chắn, mấy bạn nam bên kia hình như không sợ nóng nực mà chỉ mải miết đổ mồ hôi, thỉnh thoảng có tiếng hoan hô hay tiếng hú như khỉ truyền đến.
Đồng Việt lắc chai nước rỗng trong tay: "Bọn con trai không sợ bị đen nhỉ."
Đinh Nhược Vi cũng nhìn sang theo. Bỗng nhiên, cô nàng chỉ vào nơi nào đó rồi hỏi: "Cậu xem, kia có phải Đàm Tiếu lớp mình không?"
Đồng Việt nhíu mày, xác nhận: "Đúng rồi, cậu ấy thân với các bạn lớp tự nhiên thế à, còn chơi bóng với nhau nữa."
Đều là ông hoàng bà hoàng ngoại giao, Đồng Việt không khỏi cảm thấy thua cuộc, cô nàng hừ lạnh: "Tớ còn chưa hoà nhập được với lớp tự nhiên vậy mà."
Đinh Nhược Vi cười: "Cậu mà vào đó thì xác định chỉ có bị ăn bóng thôi."
Đồng Việt cúi đầu nhìn cơ thể "yếu liễu đào tơ" của mình: "Tớ đứng bên ngoài cổ vũ cũng được mà, dù sao thì trai lớp kia chất lượng không cao lắm chứ nếu là lớp A thì giờ này tớ đã bày sạp bán n ước cạnh sân bóng, không thu tiền mà chỉ quét mã QR Wechat rồi nhé."
"Cái đồ dại trai."
Bắt được keyword "lớp A", Xuân Tảo từ từ chú ý đến cuộc nói chuyện của bọn họ.
Đinh Nhược Vi nhìn bóng người nhảy lên bên kia rào chắn, cảm thán: "Ê mà hình như Đàm Tiếu trông ưa nhìn hơn ngày trước nhiều."
"Ừ đấy, ngày xưa trông cậu ta cứ lôi tha lôi thôi, nếu không bị thầy mắng chắc không thèm đi cắt tóc đâu."
"Giờ cắt tóc ngắn trông trẻ trung sáng sủa hơn hẳn."
"Dạo này cậu ta đang theo đuổi hoa khôi lớp D đấy." Đồng Việt nói: "Nên mới bắt đầu chú ý đến ngoại hình như thế."
"Cậu ta thích Lâm Tâm Nhuỵ á?" Đinh Nhược Vi ngạc nhiên vì hóng dưa.
"Giờ cậu mới biết hả?"
"Bình thường tớ không để ý lắm."
"Con trai lớp mình thì không có gì đáng để chú ý cả cơ mà ai bảo mạng lưới tin tức của tớ đồ sộ chứ, muốn không biết cũng khó."
Đinh Nhược Vi cười bò.
"Ôi, sức mạnh của tình yêu." Đồng Việt cảm thán, lấy chiếc gương nhỏ ra soi để chỉnh lại tóc: "Khi nào tớ mới gặp được một người tớ thật sự thích đây."
Đinh Nhược Vi trêu: "Ngày nào mà cậu chả gặp được? Gặp ai cũng yêu mà."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!