Vào giữa tháng 6, trường bước vào tuần kiểm tra, cho sinh viên nghỉ nửa tháng. Đây cũng là cơ hội cuối cùng để học sinh nước đến chân mới nhảy.
Đồ Sam lơ là, luôn luôn chuồn ra trường học, cùng Du Dần "Quấn" cùng một chỗ.
Buổi chiều đi nhà ma, tìm Qủy ca ca nhà cô trong rừng ánh sáng cùng đống xương trắng.
Buổi tối đi quán bar, giơ tay gọi ly nước trái cây cho mình, lại từ trong hỗn loạn tìm kiếm đôi mắt trong sáng và dịu dàng trên sân khấu.
Bởi vì vẻ ngoài đặc biệt của cô, cùng với trang phục chưa bao giờ lặp lại, khi cô vừa đến, bạn bè của Du Dần sẽ kỳ quái la hét ầm ĩ, "Quỷ ca ca ~ tiểu công chúa nhà cậu đến kìa."
Du Dần liền cười cười, kéo cô ra bên ngoài, cau mày, giả vờ khó chịu vừa cười dạy bảo: "Đừng cả ngày chạy tới tìm anh, hoàn cảnh rối loạn, người cũng rối loạn, đợi ở trường học không được sao?"
Đồ Sam liền chu miệng, gương mặt oan ức: "Em nhớ anh không được sao?"
"Trên wechat cũng có thể tìm anh."
"Wechat lại không nhìn thấy anh."
"Chờ buổi tối anh trở về gọi video call cho em nhìn."
"Chúng ta cũng không phải yêu xa nha."
"Em sắp phải thi."
"Vậy thì làm sao?"
"Muốn rớt môn hay sao?"
"Làm gì rớt môn dễ dàng như vậy."
"Nhìn thái độ này của em chắc chắn sẽ rớt môn."
"Anh sao lại giống như giáo viên của em vậy."
"Anh là người giám hộ của em."
"???"
"Cha mẹ em không ở bên cạnh em, anh chính là người giám hộ của em."
"Anh không phải bạn trai của em sao?"
"Hai thân phận này có thể tồn tại cùng lúc."
"Người giám hộ còn trông nom cả việc học tập sao?"
"Tất nhiên."
Đồ Sam gãi gãi tóc mái: "Người giám hộ cùng người được giám hộ có thể ôm nhau sao?"
Du Dần nhíu mi, suy tư: "Chắc là có thể đi."
Đồ Sam chớp mắt, giống như đang cẩn thận đùa giỡn cái gì, hai giây sau, cô ôm eo Du Dần, chôn trong ngực anh, nhẹ giọng lầm bầm: "Vậy em muốn mỗi thời mỗi khắc ở trong phạm vi giám hộ để giảm bớt lượng công việc của anh, không để anh phải lo lắng."
Du Dần ngẩn ra, lập tức nở nụ cười, anh hoàn toàn nói không lại tiểu quỷ đáng yêu này.
Thật sự không có cách nào khác, trước khi Đồ Sam thi, Du Dần liền xin nghỉ một tháng, đón cô đến đây ôn tập.
Dọc theo đường đi, anh vác theo một cái túi thỏ gấu thật to, làm người đi đường đều liếc mắt nhìn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!