Chương 49: (Vô Đề)

Trước cái mác "lãnh cảm" mà Từ Tri Hàn gán cho mình, Tề Hám dửng dưng hỏi: "Chỉnh xong rồi chứ? Còn chỗ nào cần sửa nữa không?"

Từ Tri Hàn thản nhiên xua tay: "Vị trí không cần đổi nữa, tôi sẽ bảo chuyên viên ánh sáng chỉnh lại sau." Nghe vậy, Tề Hám liền đưa bản nhạc cho y. Tiết mục cá nhân tiếp theo của Từ Tri Hàn không cần anh tham gia, nên anh chỉnh lại quần áo rồi ra về.

Trong khoảng thời gian này, Yến Nghiêu thỉnh thoảng lại nhắn tin để cập nhật tình hình cho anh. Khi thì cậu báo mặt mình đã bắt đầu đóng vảy, ngứa vô cùng. Lúc sau lại khoe những vết sẹo nhỏ đã bong ra mà không để lại dấu vết, rồi gửi kèm một tấm ảnh selfie làm bằng chứng. Tề Hám xem ảnh của cậu, quả thật không để lại sẹo, xem ra Yến Nghiêu rất chăm chút cho gương mặt của mình.

Tề Hám đã liên hệ với một vài công ty truyền thông, bỏ tiền mua chuộc một vài tài khoản marketing để họ lôi lại chuyện ba năm trước ra, "phán xét" anh thêm một lần nữa, hâm nóng lại scandal để tạo nhiệt.

Mãi cho đến gần ngày diễn ra concert, Từ Tri Hàn đột nhiên chia sẻ bài hát mới của một ca sĩ trẻ, là một nghệ sĩ mới cùng công ty. Bài hát được quảng bá đó vừa hay lại do Tề Hám sáng tác, cũng được xem như một cách khéo léo giúp anh hâm nóng tên tuổi.

Cuối cùng cũng đến ngày diễn ra concert mà Yến Nghiêu trông mong mỏi cổ. Tề Hám ngồi trong phòng hóa trang ở hậu trường, chán đến chết nên cứ vân vê hộp thuốc trong túi. Một tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên phía sau, Tề Hám nghiêng đầu nhìn người vừa đến, nói: "Trùng hợp thật."

Ôn Tinh vừa định giơ tay lên chào thì bỗng khựng lại, giơ lên không được mà hạ xuống cũng không xong. Cô cười nói: "A! Sư huynh! Trùng hợp thật đấy, sao em không nghe nói anh cũng đến?"

Tề Hám mỉm cười đáp lại: "Bí mật, không công khai. Em cũng quen Từ Tri Hàn à?"

"Cũng không hẳn ạ, là show riêng do người khác giới thiệu, em kéo đàn cho bài hát thứ hai," Ôn Tinh làm động tác kéo violin.

Tề Hám gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Ôn Tinh không tiếp tục trò chuyện với anh nữa, vì chuyên viên trang điểm bên cạnh đã vội gọi cô qua để lên đồ.

Đến lượt Tề Hám, anh bước tới ngồi xuống ghế. Chuyên viên trang điểm đứng bên cạnh nhìn gương mặt anh rồi nói: "Anh đây thì chẳng cần trang điểm gì nhiều, em đánh cho anh lớp nền nhé."

"Sao cũng được," Tề Hám không có ý kiến.

Chuyên viên trang điểm đổi một bộ dụng cụ mới, thuần thục dặm dặm vỗ vỗ lên mặt anh. Sau khi tán đều lớp nền và phủ phấn cố định, cô dùng chì kẻ mày sửa lại dáng mày cho anh một chút rồi thoa một lớp son có màu tương đồng với màu môi của anh. Cửa phòng hóa trang được mở ra, Từ Tri Hàn đã trang điểm, làm tóc và thay trang phục xong xuôi bước vào. Yy đi thẳng đến bên cạnh Tề Hám, tựa vào lưng ghế nhìn Tề Hám trong gương.

Tề Hám sở hữu một khung xương hoàn hảo, xương chân mày cao, hốc mắt sâu, sống mũi thẳng và đôi môi mỏng, đường viền hàm sắc nét. Vẻ ngoài của anh có phần sắc bén, nhưng khí chất lại khá lạnh lùng, xa cách, không phô trương sự sắc bén của mình.

"Sao thế?" Tề Hám hỏi.

Từ Tri Hàn đáp: "Xem mọi người thế nào, sợ có người căng thẳng." Y đến đây là để xem có ai gặp trục trặc vào phút chót không, nhưng cảm thấy mọi người trông đều rất tự nhiên, chắc sẽ không có sai sót nào ảnh hưởng đến buổi biểu diễn.

Chuyên viên trang điểm cầm máy ép và gôm xịt tóc đi tới, nhìn mái tóc được Tề Hám buộc túm tùy tiện rồi nói: "Làm tạo hình tóc cho anh nhé."

Tề Hám đưa một tay ra sau gáy, tháo dây thun xuống đeo vào cổ tay.

"Mọi người cứ tiếp tục nhé, lát nữa kết thúc, ai rảnh thì cùng đến khách sạn ăn cơm, ai bận thì không cần đến cũng được. Tôi mời," Từ Tri Hàn chào hỏi mọi người. Những người khác lịch sự đáp lại: "Cảm ơn anh," "Cảm ơn thầy Từ." Từ Tri Hàn cười, vẫy tay chào họ rồi rời khỏi phòng hóa trang.

Lúc chuyên viên trang điểm đang loay hoay với mái tóc của Tề Hám, điện thoại trong túi bỗng rung lên. Tề Hám liếc mắt nhìn, là Cao Thanh gửi tới một tấm ảnh. Bức ảnh do Lâm Băng cầm máy, Ân Dã và Cao Thanh đứng hai bên cô, cả ba người cùng cười và tương tác với ống kính. Yến Nghiêu đứng sau lưng họ, không lại gần máy ảnh, chỉ là một bóng đen mờ mờ, trên đầu gài một cặp kính râm, mặt không biểu cảm nhìn ba người kia.

Ngay sau đó, tin nhắn của Cao Thanh nhảy ra.

Cao Thanh: Yến Nghiêu lại đang làm màu, giả vờ làm lạnh lùng boy đấy.

Tề Hám nhìn thấy tin nhắn của hắn mà không nhịn được cười, trả lời: Nói em họ mình thế à?

Cao Thanh sốc: Vãi! Hóa ra nó là em trai tao à? Nhưng nó gọi anh đâu phải gọi tao đâu.

Ngay sau đó, tin nhắn của Yến Nghiêu cũng nhảy ra, Tề Hám liếc qua xem.

Yến Nghiêu: Anh ơi, bắt đầu rồi.

Theo sau là một tấm ảnh được gửi đến. Thanh niên chụp ảnh luôn biết cách chọn góc và ánh sáng, đôi mắt tự nhiên nhìn vào ống kính, khóe miệng khẽ nhếch.

Cao Thanh đồng thời cũng đang than thở: Nó lại đang lề mề cái gì thế? Bắt đầu rồi mà một tư thế chụp 10 phút vẫn chưa vừa ý, chắc trong album toàn ảnh giống hệt nhau mất.

Tề Hám trả lời: Kệ người ta đi.

Rồi anh trả lời Yến Nghiêu: Vẫn đang trang điểm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!