Chương 43: (Vô Đề)

"Hiếm khi nghe cậu nói thật một câu," Tề Hám nói khẽ, vẻ mặt vẫn điềm nhiên như thường.

Yến Nghiêu gãi gãi mặt, nói xong lại thấy hơi ngượng, bèn chữa chyas: "Thế à? Em còn lừa anh lúc nào nữa thế?"

Tề Hám không định để cậu ngượng ngùng thêm nữa, dứt khoát nói: "Vậy thì không có. Cậu mệt rồi, tôi cũng buồn ngủ rồi, về nghỉ đi."

Yến Nghiêu hơi nhíu mày rồi lại giãn ra ngay, ra vẻ ngoan ngoãn vâng lời: "Em biết rồi, anh."

Lúc chào tạm biệt, hai người lại trò chuyện thêm vài câu. Sau khi kết thúc cuộc gọi video, Yến Nghiêu xuống núi trở về khu lều trại ngay lập tức.

Ngày hôm sau trời cuối cùng cũng hửng nắng, mấy hôm trước cứ mưa dầm dề không ngớt làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến tiến độ công việc. Ăn trưa xong, đội trưởng gọi họ đi dỡ thuốc men, nghe nói cấp trên đã duyệt công quỹ và cử thêm một đợt bác sĩ y tá đến. Có lẽ mẹ Yến tối qua đã thật sự nghe lời cậu nên đã nhờ người tìm mối quan hệ. Sau khi giúp dỡ thuốc men xong lại có thêm hai chiếc xe tải nữa đến. Một xe chở đầy quần áo giữ nhiệt, xe còn lại chứa đồ ăn thức uống, băng vệ sinh và thuốc men.

Đội trưởng nói đó là một khoản quyên góp ẩn danh.

Yến Nghiêu nhận một chiếc áo bông mới rồi mặc vào người, nhưng cậu cảm thấy chuyện này không giống tác phong của mẹ Yến cho lắm. Khi không còn phải lo chuyện cơm ăn áo mặc, mọi người cuối cùng cũng lấy lại được sĩ khí và tinh thần làm việc, nụ cười cũng xuất hiện nhiều hơn.

***

Một khi đã làm việc, Tề Hám không bao giờ để bị phân tâm. Anh đã tập luyện cùng Từ Tri Hàn cả ngày, mãi đến tối lúc chuẩn bị về nhà mới xem điện thoại. Lúc này, người dàn ông mới thấy tin nhắn Yến Nghiêu gửi từ buổi chiều, đó là một tấm ảnh chụp cậu mặc áo bông mới nhưng không lộ mặt, kèm theo một dòng tin nhắn.

Yến Nghiêu: Ấm lắm, lưng hết đau, chân hết mỏi, leo một hơi được mười tầng lầu luôn á anh.

Tề Hám: Thế là cậu lại leo lên núi đấy à?

Một lúc sau Yến Nghiêu mới trả lời bằng một tin nhắn thoại. Nghe giọng có vẻ là đã phục hồi lại tinh thần như mọi khi, giọng điệu cũng vui vẻ hơn: "Không có, tín hiệu mạnh hơn nhiều rồi, không cần leo núi cũng trả lời tin nhắn được."

Tề Hám nhắn lại là đã biết: Sắp xong việc chưa?

Yến Nghiêu lại gửi một đoạn ghi âm dài, lần này giọng điệu có phần làm bộ làm tịch hơn: "Xong rồi ạ. Hơn nữa hôm nay còn có một người tốt bụng quyên góp rất nhiều quần áo dày, giúp chúng em được ăn no mặc ấm, còn giải quyết được cả vấn đề đến kỳ của các bạn nữ nữa. Mọi người đều rất biết ơn người đó."

Nghe giọng điệu của cậu, Tề Hám thấy buồn cười, anh khẽ cong môi định trả lời thì Yến Nghiêu lại gửi thêm một tin nhắn thoại. Lần này, giọng cậu đã trở nên nghiêm túc, chân thành nói: "Nhưng nếu để cá nhân em bày tỏ cảm nghĩ thì… người em muốn cảm ơn không chỉ vì chuyện hôm nay, mà là vì mỗi ngày được quen biết anh ấy."

Có lẽ vì thấy bàn phím của Tề Hám cứ hiện mãi dòng chữ "đối phương đang nhập…", nhưng lại chẳng có tin nhắn nào được gửi đi, Yến Nghiêu sốt ruột không chịu nổi, bèn gọi thẳng một cuộc điện thoại tới.

Sau khi Tề Hám bắt máy, Yến Nghiêu nói ngay: "Anh nói xem, liệu "vị mạnh thường quân tốt bụng nào đó" có cảm nhận được lòng biết ơn của mọi người dành cho mình không?"

"Tôi vừa mới nghe xong đoạn ghi âm." Tề Hám vuốt nhẹ đuôi mày. Phản ứng của Yến Nghiêu trước giờ vẫn luôn thẳng thắn, lại có phần lì lợm.

Cậu lựa chọn lờ đi giọng điệu bình thản của Tề Hám, nói tiếp: "Mọi người đều cảm ơn người đó, nhưng với em thì không chỉ đơn thuần là cảm ơn. Em rất mong người đó có thể hiểu được."

"Cậu muốn người đó hiểu đến mức nào?" Tề Hám hỏi ngược lại, thẳng thừng đá trả lại "quả bóng thẳng" mà Yến Nghiêu vừa ném tới. Điều này ngược lại khiến Yến Nghiêu có chút không biết phải đáp lời ra sao.

Tề Hám có ngốc không? Đương nhiên là không, thậm chí anh còn thông minh hơn bất kỳ ai mà Yến Nghiê từng biết. Mối quan hệ của họ lúc kéo xa, lúc lại kéo gần. Khi xa, Yến Nghiêu cảm thấy Tề Hám đang tạo ra một khoảng cách quá lớn, vĩnh viễn không thể lại gần. Nhưng khi gần lại có cảm giác như thể chỉ cần đưa tay là chạm tới, tựa như tấm giấy dán cửa sổ mỏng như cánh ve chỉ còn thiếu một ngón tay là bị chọc thủng.

Bây giờ chính là lúc gần. Nhưng khi nào nên đưa ngón tay ra mà không bị Tề Hám từ chối lại là một thời điểm cùng không khí rất khó nắm bắt. Yến Nghiêu gãi gãi gáy sau. Đường hẹp tương phùng, kẻ dũng sẽ thắng, nhưng lúc này cần phải lấy lùi làm tiến hơn, bởi vì cậu cảm thấy Tề Hám sẽ không chấp nhận một lời tỏ tình nào khác ngoài việc nói trực tiếp khi cả hai mặt đối mặt.

"Rất muốn, rất rất muốn. Còn cả… mong anh đừng đẩy người khác ra xa ngàn dặm nữa, vì em cũng không ngốc đến thế đâu."

Nghe xong lời Yến Nghiêu nói, Tề Hám đột nhiên chau mày im lặng. Không phải anh không biết đáp lời thế nào, mà là vì anh phát hiện ra dường như có một ánh mắt nóng rực đang nhìn mình từ phía sau.

Tề Hám nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy một chiếc xe hơi màu đen đang đậu ở bên kia đường. Bên trong xe tối om không nhìn rõ có người hay không. Chủ nhân của ánh mắt kia dường như cũng nhận ra Tề Hám đã phát giác được mình, nên nhanh chóng thu tầm mắt lại.

"Sao thế anh?" Giọng nói có chút căng thẳng của Yến Nghiêu vang lên từ điện thoại. Mãi không nghe thấy Tề Hám trả lời, cậu có chút đứng ngồi không yên, không chắc là Tề Hám cố tình hay đã có chuyện gì xảy ra ở phía anh.

Tay kia của Tề Hám móc chìa khóa xe từ trong túi ra, mở khóa rồi đi về phía chiếc xe của mình: "Không có gì, gặp một người quen thôi."

Bầu không khí trong phút chốc đã bị phá vỡ. Tề Hám không tiếp tục câu chuyện nữa, Yến Nghiêu cũng tự biết điểm dừng mà kết thúc chủ đề. Khoảng cách mấy trăm cây số, chỉ có thể dựa vào một chiếc điện thoại để liên lạc, bất cứ chuyện gì cũng có thể phá tan bầu không khí mà cậu đã khó khăn lắm mới tạo dựng được. Yến Nghiêu không khỏi thấy nản lòng.

Mấy ngày sau đó, mỗi khi ra ngoài Tề Hám luôn có cảm giác bị theo dõi. Anh cũng sớm phát hiện ra đó là đám tay săn ảnh vốn định bám theo Từ Tri Hàn. Vì không chụp được gì, bọn họ đã chuyển sang theo dõi anh, một người thường xuyên ra vào khu tập luyện với hy vọng có thể chụp được thứ gì đó đáng giá, dù sao thì bây giờ anh cũng được xem là một nhân vật mang tiếng xấu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!