Chương 9: (Vô Đề)

"Cái gì? Không ly hôn?"

Giọng của An Nhã còn muốn khiếp sợ hơn so với ngày hôm qua nghe tin Dịch Dương muốn ly hôn, cô nhìn Hứa Tân Di như một con ngốc, nói: "Em không bị cái gì chứ?"

"An Nhã, anh ấy không có ngoại tình, ngày đó là ngoài ý muốn, mấy tấm ảnh đều là do Tả Dung tìm người cố ý chụp, không có liên quan đến anh ấy."

"Thì sao? Anh ta lại không yêu em, ngoại tình là chuyện sớm hay muộn thôi."

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hứa Tân Di hoài xuân như thiếu nữ mười tám tuổi, tràn đầy khát khao: "Anh ấy nói, tình cảm có thể dựa vào thời gian tới bồi dưỡng, cho nên em tin tưởng anh ấy."

An Nhã lấy một loại ánh mắt " em quả thực không cứu được " tuyệt vọng mà nhìn cô: "Hứa Tân Di, em tin tưởng anh ta? Sao ngu dữ vậy em!"

Thấy bộ dáng Hứa Tân Di, dù bất kỳ ai bất kỳ lời nào cũng đều nghe không vào. An Nhã bất đắc dĩ thở dài, lấy di động, mở khóa, ngón tay vuốt vuốt, tìm kiếm thông tin WeChat, xẹt qua một chồng danh thiếp.

Avata danh thiếp trên WeChat phần lớn đều là hình gương mặt, liếc mắt một cái, tất cả đều là trai đẹp ánh mặt trời rộng rãi, hormone cao muốn xịt máu mũi.

"Vốn cho rằng lần này em ly hôn chắc rồi, kết quả không ngờ vẫn là ly không thành, em nhìn cậu ta đi, không thể tốt hơn trăm lần ngàn lần so với Dịch Dương của em sao?"

An Nhã mở trang WeChat cá nhân của người đó, nhấp hai lần, mở to tấm ảnh chụp toàn thân của người đó cho Hứa Tân Di xem.

"Em xem, cậu nhóc này, 21 tuổi, 1 mét 88, học sinh giỏi, chơi trong đội bóng rổ. Em xem, cơ bụng, em xem gương mặt, đẹp trai hay không?"

"Còn có, em xem người này, 23 tuổi, 1 mét 8, cậu nhóc này đặc biệt ấm áp, em xem cậu nhóc cười lên, ngọt không ngọt?"

"Còn có mấy đứa nhóc này nữa…"

An Nhã liên tiếp mở ra giao diện trang cá nhân WeChat của nhiều trai trẻ, mấy tấm ảnh 180 độ không góc chết mở to cho Hứa Tân Di xem: "Ẻm này hai mươi, ẻm này 22, tươi có thể nhéo ra nước, đều là những đưa nhóc ngooan hiền."

Nói xong, thở dài: "Những người này trừ bỏ không có nhiều tiền như Dịch Dương, chị thấy chỗ nào cũng tốt hơn so với Dịch Dương, cố tình não em bị bại liệt, nói cách nào cũng đều không nghe."

Hứa Tân Di thèm mắt nhìn màn hình di động, toát ra ánh mắt hâm mộ.

"Dịch Dương anh ấy… Anh ấy rất tốt, An Nhã, đừng nói nữa."

Lại nói nữa cô thật sự nhịn không được muốn khóc.

Nhiều trai trẻ đặt ở trước mắt cô như vậy, nhưng cô lại chỉ có thể xa xa xem không thể lại gần, điều này không khỏi quá mức tàn nhẫn.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Ngón tay An Nhã vuốt vuốt, khóa di động : "Thôi, tính cách em chị rõ ràng, một khi quyết định mười đầu trâu cũng kéo không trở lại, không nhắc tới nữa."

Hứa Tân Di thu hồi ánh mắt lưu luyến, nói: "Đêm nay em không diễn, nếu không có việc gì, buổi tối em có việc, kêu tài xế không cần đưa đón em."

"Em có việc?"

Hứa Tân Di gật đầu, gương mặt tràn ngập hạnh phúc: "Anh ấy nói, đêm nay tới đón em."

"Đón em tan ca? Hai người không phải ẩn hôn sao?"

"Dịch Dương không muốn công khai, vậy không công khai."

An Nhã âm thầm mắt trợn trắng: "Cho chị xin, chuyện hai vợ chồng em, chị sẽ không bao giờ hỏi tới nữa, dù sao hỏi tới hỏi lui cũng chỉ có một kết quả."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!