Chương 8: (Vô Đề)

"Ly hôn?"

An Nhã khó có thể tin mà nhìn cô, như đang xác định người con gái đến quán bar mua say này có phải Hứa Tân Di hay không?

"Cho nên, Dịch Dương thật sự ngoại tình?"

Hứa Tân Di ngửa đầu uống chai RIO khác, cúi đầu uể oải, nức nở nói: "Mấy chuyện đó giờ đã không còn quan trọng nữa rồi, quan trọng là, anh ấy nói muốn ly hôn với em."

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Biết tin Tân Di kết hôn với Dịch Dương, An Nhã cảm thấy hai người không lâu dài, sớm hay muộn cũng ly hôn. Hứa Tân Di chịu biết bao ủy khuất trong cuộc hôn nhân này, cô nhìn thấy rất rõ ràng.

Một người kiêu ngạo ương bướng như vậy, cố tình lại rối rắm về phương diện tình cảm, ăn nói khép nép, bước lên một con đường toàn màu đen.

Nghe được tin ly hôn, cô thật muốn lôi kéo Hứa Tân Di đi bar quẩy một trận, khui champagne chúc mừng.

"Em đừng đứng mãi ở chỗ này mà rối rắm, đàn ông một lần bất trung, trăm lần không cần, ngoại tình là tuyệt đối không thể tha thứ, biết không?"

"Nhưng mà…"

An Nhã nghe vậy, nổi giận.

"Đừng nói em còn yêu anh ta đó. Thứ đàn ông chó như Dịch Dương không đáng để em yêu, nghe chị, chờ em ly hôn, chị share cho em số Wechat của một trăm chàng trai trẻ, đẹp hơn rất nhiều so với gương mặt già đầy băng giá của tên Dịch Dương kia."

"Một trăm?!"

Hứa Tân Di nghẹn họng nhìn trân trối.

Cô biết An Nhã yêu thích giăng lưới, đổi bạn trai như thay quần áo, nhưng không ngờ, thế nhưng có hơn một trăm.

Ánh mắt Hứa Tân Di tràn ngập hâm mộ.

"Tân Di, em cũng biết tính chị rồi, chị chỉ là một người quản lý quèn, lại chỉ có một mình em là minh tinh."

"Cho dù là tiền lời hay là danh tiếng chị đều không theo kịp em, nhưng em nhìn chị đi, ngoắc ngoắc ngón tay thôi đã có nhiều đàn ông bu quanh chị, xua như xua vịt."

"Huống chi là em, em cứ yên tâm đi, chờ em ly hôn, em nhất định sẽ hối hận, hối hận tại sao không biết sớm để ly hôn. Nơi nơi chốn chốn phồn hoa, em lại canh giữ một mình Dịch Dương, thật tình chị cảm thấy tiếc hận thay những người đàn ông đó."

"Sao? Có nghĩ thử xem không?"

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Ai lại không muốn kia chứ.

Hứa Tân Di nước mắt tung hoành.

Nửa tiếng sau, hai người không ồn ào rời khỏi quán bar, An Nhã chở Hứa Tân Di đến dưới lầu chung cư Minh Thần, giơ giơ lên di động.

"Trai trẻ hẹn gặp, ly hôn xong nhớ điện cho chị, không ly hôn thì đừng quấy rầy thế giới hai người của chị, cảm ơn."

Nói xong, nghênh ngang lái xe đi. Nhìn An Nhã tiêu sái rời đi, Hứa Tân Di phát ra thở dài đầy hâm mộ.

Đều là phụ nữ, so sánh với chị ấy, cô thật sự là quá thảm mà. Nhưng cũng may mắn, loại sinh hoạt bi thảm này, đêm nay phải hạ màn.

Hứa Tân Di mang tâm tình sung sướng lên lầu, Dịch Dương còn chưa có tới, cô ngồi ở trong phòng khách an tĩnh chờ đợi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!