Chương 4: (Vô Đề)

Dịch Dương và Hứa Tân Di chân trước mới rời khỏi thư phòng, bác Trần quản gia mới cười tủm tỉm đi vào sau đó.

Ông làm việc cho nhà họ Dịch từ lúc ông nội Dịch còn trẻ, nhiều năm trôi qua, tóc mai hai màu đen trắng cũng không bỏ được rời khỏi nhà họ Dịch, có thể nói là nhìn Dịch Dương lớn lên.

Dịch phu nhân đang ngồi ở trên sô pha xoa ấn đường, vừa rồi nói mấy câu với hai vợ chồng nó trong đầu nhói đau từng trận từng trận.

Oan nghiệt!

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Chú Trần, làm phiền chú giúp con dọn dẹp phòng cho Dịch Dương và Tân Di. Sau khi ba trở về, hai đứa nó sẽ về đây ở một đoạn thời gian."

Bác Trần vẻ mặt từ ái, cười nói: "Đây là chuyện tốt, nếu ông ấy biết, nhất định sẽ rất vui, hiện tại chú đi làm ngay."

"Đợi lát nữa đi!"

Dịch phu nhân gọi lại Bác Trần đang chuẩn bị mở cửa đi ra, nghĩ nghĩ, nói: "Chờ ba trở về, nhờ chú ném hết tất cả tạp chí showbiz trong nhà ra ngoài dùm con, một quyển cũng không được phép xuất hiện ở trước mặt ba. Còn nữa, mọi thông tin có liên quan đến Hứa Tân Di trong TV, đều không được để ba biết."

Danh tiếng bên ngoài của Hứa Tân Di, người họ Dịch ai cũng đều biết, trừ bỏ ông nội Dịch, người mấy năm nay ở trên núi dưỡng sức khỏe.

"Sức khỏe của ba vừa mới chuyển biến tốt, bác sĩ nói không thể chịu quá nhiều kích thích, làm phiền chú ngày thường chú ý nhiều chút, trăm ngàn lần không thể để những lời đồn đãi lung tung rối loạn bên ngoài truyền tới lỗ tai của ba…"

Lời còn chưa nói hết, ngoài cửa truyền đến một tiếng giận mắng mất khống chế của Dịch Dương.

"Hứa Tân Di!"

Hai người nghe tiếng hét giật mình một lát.

Bác Trần lại là người phục hồi tinh thần lại trước, cười nói: "Chắc thiếu gia lại đang đùa giỡn với thiếu phu nhân rồi."

Dịch phu nhân thở dài, cắn răng oán hận: "Thật là hai đứa oan gia! Được rồi, chú đi đi."

Bác Trần rời đi.

Vào lúc ban đêm, Dịch Dương và Hứa Tân Di phải ở lại nhà chính.

Đoạn thời gian hai người vừa mới kết hôn kia, chính là ở nhà chính, sau đó ông nội Dịch sinh bệnh, cần thiết ở lại viện điều dưỡng trên núi tu dưỡng. Lúc này hai người mới lấy lý do vì tiện đường đi làm nên dọn đến chung cư ở trung tâm thành phố.

Tuy nói là vợ chồng cùng ở, nhưng Dịch Dương rất bận, Hứa Tân Di cũng hàng năm đóng phim bên ngoài, một hai tháng không về nhà là chuyện thường. Hai vợ chồng chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, chỉ tồn tại trên danh nghĩa.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bị cưỡng chế ở lại nhà chính, nếu Dịch Dương là 180 lần không muốn, như vậy Hứa Tân Di chính là 360 lần kháng cự. Nhưng cô lại không thể biểu hiện ra một chút kháng cự, ngược lại, cô còn phải biểu hiện đến mừng rỡ như điên, chờ mong đầy cõi lòng.

Rất khổ sở nha.

Cũng may Hứa Tân Di không phải người thích để tâm vào chuyện vụn vặt, suốt hai năm đều như vậy, chờ một chút cũng không sao.

Chỉ là cô có chút kỳ lạ…

Nếu Dịch Dương đã chuẩn bị tốt giấy tờ phân chia tài sản, giấy thỏa thuận ly hôn cũng chuẩn bị thỏa đáng, tại sao lại đổi ý ngay vào lúc đặt bút ký tên?

"Tiểu A, cưng nói tên lưu manh kia sao lại đột nhiên đổi ý? Theo lý mà nói, không giống bình thường chút nào."

"Điều này tôi cũng không biết. Nhưng tôi kiến nghị ký chủ, đừng nói thô tục, như vậy không tốt."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!