Hứa Tân Di đi từ quán cà phê ra, bấm nghe lại đoạn ghi âm từ di động, càng nghe càng không thích hợp.
Hứa Vi Nhân chiêu trò rất cao?
Trong suốt cuộc nói chuyên, một câu cũng chưa thừa nhận đứa bé đó là của Dịch Dương.
Quả nhiên là nghi án lớn nhất trong tiểu thuyết, Hứa Vi Nhân miệng ngậm cũng đủ chặt.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng tại sao Hứa Vi Nhân không diễn dựa theo kịch bản?
Không phải là khi thấy cô ném thẻ ngân hàng trước mặt cô ta, thì lập tức chuyển sang chế độ bông sen trắng, vẻ mặt khuất nhục nhìn chằm chằm vào cô, sau đó hét lên " mặc kệ cô ra bao nhiêu tiền, tôi cũng sẽ không rời khỏi Dịch Dương, con trai của tôi không thể không có ba! ". Sau đó khóc lóc chạy khỏi quán cà phê.
Tại sao còn bình tĩnh hơn cô mà hét giá năm mươi triệu?
Năm mươi triệu?
Hứa Tân Di mắt trợn trắng.
Hứa Vi Nhân hố người không đền mạng, mở miệng một phát năm mươi triệu, không bằng đoạt ăn cướp cho rồi!
Thật dám nói ra mà không ngượng miệng.
Bắt cô bỏ ra năm mươi triệu chuộc thân cho tên đàn ông chó kia?
Nằm mơ!
Nhưng mặc kệ nói như thế nào, hôm nay lấy tiền nhục nhã Hứa Vi Nhân, cô ta khẳng định sẽ không bằng lòng để yên. Một ngày nào đó trong tương lai, chắc chắn Hứa Vi Nhân sẽ nhân thời cơ thỏa đáng nói chuyện này ra cho Dịch Dương nghe, châm ngòi quan hệ giữa cô và Dịch Dương.
Chỉ cần Hứa Vi Nhân để chuyện này ở trong lòng, cũng không phí công hôm nay cô diễn ác như vậy.
"Ký chủ, cô lấy tự tin đâu ra nhận định con trai của Hứa Vi Nhân là của Dịch Dương? Tình tiết này là một ẩn số trong tiểu thuyết, không có đáp án."
Hứa Tân Di hơi hơi mỉm cười: "Cho nên nói trí tuệ nhân tạo không có tình cảm, tự nhìn đi."
Cô lấy tấm ảnh chụp rõ mặt Hứa Vi Nhân ôm con trai tại sân bay, phóng lớn gương mặt của đứa bé: "Gương mặt này, giống y chang Dịch Dương nha!"
"Giống chỗ nào?"
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Í chết, chị lỡ quên, trí tuệ nhân tạo không có mắt, cho nên nhìn không tới, chị nói cho …"
"Chúng ta có thể rà quét."
"Vậy cưng hẳn là rà quét ra mới đúng, cưng nhìn xem, mắt, mũi, miệng, lông mày, lỗ tai, có giống Dịch Dương hay không? Quả thực giống nhau như đúc!"
Tiểu A muốn nói lại thôi, cũng nhỏ giọng giận dỗi, nói: Tôi thấy không giống.
"Cưng cũng đừng rối rắm, nghe chị, chị định đoạt, đáp án ngay cả trong tiểu thuyết chưa giải thích được hiện tại chị nói cho cưng biết! Đứa nhỏ này chính là của Dịch Dương!"
Nghĩ nghĩ, Tân Di gọi điện cho An Nhã, trong điện thoại, cảm xúc của cô hạ xuống, âm thanh nghẹn ngào: "A lô, An Nhã, ra tới tâm sự với em đi."
Nửa tiếng sau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!