Hứa Tân Di cũng không nghĩ sẽ gặp Giang Niệm ở phim trường.
Một hai tháng trước thấy thằng nhóc xui xẻo này vẫn rất khí phách hăng hái, là một cậu thiếu niên tràn ngập sức sống đầy ánh mặt trời. Tuy rằng tình cảnh có chút xấu hổ, nhưng nói như thế nào cũng không đến mức lưu lạc đến nước này.
Quan sát thấy nét mặt của Giang Niệm đầy vẻ mỏi mệt cực khổ, mặt xám mày tro, trong khoảng thời gian này sợ là đã trãi qua những chuyện chẳng ra gì.
Tay chân mảnh mai như thế này, làm công nhân khuân vác có thể không khổ hay sao?
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Hôm nay chị còn phải quay thêm mấy cảnh, chị thấy sắc mặt em không tốt lắm, hay là chị kêu trợ lý chở em đến bệnh viện để bác sĩ khám thử xem …"
"Không cần, em không sao, nghỉ ngơi một lát thì tốt rồi." Giang Niệm cúi đầu, che giấu vẻ mỏi mệt trên gương mặt.
Thằng nhóc chết tiệt này còn rất sĩ diện.
Hứa Tân Di cũng không kiên trì: "Vậy chị kêu trợ lý dẫn em đến khách sạn tắm rửa rồi đổi quần áo sạch, nghỉ ngơi một chút, chờ chị kết thúc công việc, chị sẽ tìm em nói chuyện sau."
"Nói chuyện?" Ánh mắt Giang Niệm sáng ngời, nhìn Hứa Tân Di, đáy mắt mang theo chờ mong kèm theo bất an "Chị muốn tìm em nói chuyện gì?"
Đạo diễn Từ đang đứng chống nạnh kêu réo tên cô, Hứa Tân Di không có thời gian, để lại một câu "Buổi tối nói tiếp" đã vội vàng rời đi ngay.
Nhìn bóng dáng Hứa Tân Di, Giang Niệm muốn nói lại thôi.
"Giang Niệm, hiện tại cậu ở nơi nào?" Trợ lý của Hứa Tân Di là một cô bé có gương mặt tròn đáng yêu, đỉnh đầu vừa đến cằm Giang Niệm, lúc còn làm chung công ty, cô bé ngẫu nhiên gặp qua cậu vài lần.
Một cậu nhóc đẹp trai tràn đầy năng lượng toát ra hormone nam tính, trong lúc lơ đãng chạm mặt trên hành lang, đâm sầm vào con tim mong manh của cô bé làm nó như nai con chạy loạn.
"Tôi ở tại…" Giang Niệm dừng một chút "Hiện tại không có chỗ ở."
"Như vậy đi, tôi sẽ đặt một phòng cho cậu ở khách sạn chị Tân Di đang ở, cậu đi với tôi nhanh đi."
"Được."
"Trước đó cậu ngủ ở đâu, tôi nghe nói chị Tân Di và chị An Nhã đã đi tìm cậu rất lâu cũng không tìm được." Trợ lý ngửa đầu nhìn cậu, câu được câu không trò chuyện với cậu.
Giang Niệm ngẩn người, rồi sau đó đáy mắt hiện lên một tia vui mừng ngoài ý muốn, giọng nói kinh ngạc "Tìm tôi? Chị Tân Di tìm tôi"
"Đúng vậy, nhưng cụ thể chuyện ra sao tôi không rõ lắm, không ngờ cậu lại chạy đến phim trường, trong khoảng thời gian này cậu vẫn luôn ở chung với nhân viên đoàn phim sao? Là muốn đóng phim sao?"
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giờ phút này, Giang Niệm cũng không biết nên hình dung tâm trạng hiện tại của bản thân như thế nào.
Ngu thật, mọi chuyện có thể không cần loanh quanh lòng vòng như vậy, mình trăm phương ngàn kế tìm cách lại gần chị ấy, kỳ thật chuyện này lại dễ như trở bàn tay ...
Hai tay chồng chất vết thương che dấu ở dưới ống tay áo nắm chặt thành nắm đấm, không sao, chỉ cần kết quả giống như những gì cậu chờ mong là được, quá trình như thế nào, đều không quan trọng.
"Đúng vậy, tôi muốn làm diễn viên."
――――
Sau khi kết thúc một ngày quay phim đầy gian khổ, Hứa Tân Di kéo tấm thân mỏi mệt trở lại khách sạn, tháo trang sức, ngâm mình trong dòng nước nóng mát xa thả lỏng cơ thể xong, mí mắt trên dưới dính chặt vào nhau, nằm trên giường mơ màng sắp ngủ, trợ lý gọi điện thoại hỏi cô, khi nào mới có thời gian gặp Giang Niệm.
Hứa Tân Di nháy mắt tỉnh táo ngay lập tức.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!