Dịch Dương cảm thấy đời trước chắc thiếu Hứa Tân Di, nên đời này Hứa Tân Di mới tìm anh đòi nợ.
Tiêu hết một triệu trong một đêm thật ra cũng không có chuyện gì to tát, nếu anh đã đưa cho Hứa Tân Di thẻ chuyên dụng, như vậy Hứa Tân Di muốn mua cái gì, mua bao nhiêu đều là tự do của cô.
Nhưng tiêu hết một triệu, lại chỉ mua cho anh sợi thắt lưng 300 đồng?
Hắn biết mà, một sợi thắt lưng giá mười ngàn, thì tại sao LOGO lạ xa lạ đến vậy, trước nay anh chưa thấy qua.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nghĩ lại vẫn là không cam lòng.
Dịch Dương lấy ra di động search nhãn hiệu thắt lưng.
――XX thắt lưng, cửa hàng Thập Niên Lão, thắt lưng tự động dành cho phái nam, da trâu thật 100%.
Yết giá 299 ¥. (¥ = Yuan là ký hiệu tiền tệ của Trung Quốc)
Thật đúng là 300 đồng.
Dịch Dương nghiến răng nghiến lợi nhấn vào, giao diện shop online hoa hòe loè loẹt nồng đậm nhà quê chân đất, người mẫu toàn là những ông chú 40 tuổi hạc, một hàng chữ quảng cáo cực lớn vắt ngang ở trang đầu cửa hàng.
XX dây lưng, siêu phàm trói buộc, cực hạn tiêu sái.
Dịch Dương:……
Anh thật sự rất muốn biết, Hứa Tân Di mua ở trung tâm mua sắm nào? Thật là vất vả cho cô.
Chịu không nổi đôi mắt bị độc hại, đang chuẩn bị đóng di động, tin tức ưu đãi nhảy ra tới.
―― Mã khuyến mãi gấp đôi đã chuyển đến tài khoản của quý khách.
Gấp đôi? Mã khuyến mãi gấp đôi?
Vừa thấy, Dịch Dương tưởng bản thân bị hoa mắt, nhìn lầm.
Thắt lưng 299¥, còn khuyến mãi gấp đôi?
Dịch Dương nhìn thắt lưng trên mặt bàn, lại nhìn Mã khuyến mãi gấp đôi trên màn hình di động.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dây lưng giá còn 30¥, làm bằng giấy sao?
Cộp ――
Quăng di động lên trên bàn.
Dịch Dương có xúc động muốn ném dây lưng rác rưởi trước mắt này vào thùng rác, nhưng làm như vậy không khỏi quá mức keo kiệt, không cần thiết.
Anh là một người đàn ông, không thể so đo với phụ nữ.
Dịch Dương ép bản thân dời tầm mắt khỏi sợi thắt lưng, tập trung tinh thần trở về công việc.
Mười phút sau, Dịch Dương mặt không biểu cảm cầm thắt lưng bỏ vào ngăn kéo bàn, tiếp tục làm việc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!