Giờ phút này tên lưu manh " lấy oán trả ơn " đang nắm tay cô, sắc mặt âm u rời khỏi khu resort. Những người đến tham gia tiệc sinh nhật của Tần Nghiên đã ra về gần hết, đêm khuya tĩnh lặng, khu resort rời xa nội thành đèn đuốc sáng trưng, lại không nghe thấy tiếng người ồn ào.
Tay Hứa Tân Di bị Dịch Dương nắm thật chặt, thẳng đến lên xe, mới như tỉnh mộng, buông tay cô ra. Sau khi anh tài xế hiểu biết rõ ràng mọi chuyện đêm nay, biết điều bấm nút ngăn cách lên.
Toa sau xe rộng mở, Hứa Tân Di xoa bàn tay bị Dịch Dương nắm chặt phát đau, trong lòng nhớ thương câu nói kia của Dịch Dương vĩnh viễn không ly hôn, thật cẩn thận hỏi: "Vừa rồi anh nói, vĩnh viễn sẽ không ly hôn, là thật hả?"
—— "Tình huống này, trường hợp này, khẳng định là bị tức nên mới nói như vậy, cố ý chọc giận Tần cáo già, làm Tần Nghiên hết hy vọng, không có khả năng bởi vì ngày hôm nay cô giúp anh thoát nạn, lại đổi mới cái nhìn về cô, sau đó điên cuồng mà yêu cô?"
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
—— "Xong rồi, xong rồi!"
Nhớ tới vừa rồi ở trước mặt Tần cáo già oai phong một cõi, hiện tại Hứa Tân Di rất hối hận.
—— "Nếu sớm biết rằng anh ấy sẽ điên cuồng mà yêu mình, vừa rồi mìnhn tuyệt đối sẽ không cương như vậy, chỉ bởi vì không muốn bị đội nón xanh, làm nổi bật cái gì, để giờ đây chịu khổ hả trời"
Dịch Dương mắt lạnh quét lại: "Giả."
Hứa Tân Di thở phào nhẹ nhõm.
—— "…… Yên tâm, vẫn có cảm giác chán ghét như lúc trước"
Cô mang vẻ mặt bi thương cùng khổ sở: "Dịch Dương, nhưng em không muốn ……"
Dịch Dương cắt ngang lời nói của cô: "Hứa Tân Di, cảm ơn cô, cảm ơn tất cả mọi chuyện mà đêm nay cô làm vì tôi."
Biểu tình của Hứa Tân Di như thấy quỷ.
—— "Tên này cư nhiên sẽ nói tiếng người?"
Dịch Dương dựa người ra sau ghế, ngửa đầu nhắm mắt lại: "Hôm nay nếu không có cô, khả năng tôi……"
—— "Trinh tiết khó giữ được"
Hứa Tân Di cười cười: "Không có việc gì, chuyện nhỏ không tốn công sức. Tần Nghiên thích anh, em đương nhiên phải đặc biệt chú ý, ông xã, anh cũng thấy rồi đó, ngã một lần khôn hơn một chút, những người đó đều có ý đồ với anh, sau này anh trăm ngàn lần nên đánh bóng đôi mắt, không thể lại bị người ta lừa gạt, hôm nay cũng coi như là một bài học."
Dịch Dương mở to mắt, hai tròng mắt nặng nề nhìn cô, bên trong xe tối tăm nhìn không rõ ý tứ nơi đáy mắt: "Có đôi khi mắt thấy chưa chắc là thật sự, đạo lý này trước đó tôi không biết, hiện tại đã biết."
Tạm dừng một lát, anh hỏi: "Hứa Tân Di, cô sẽ giống như bọn họ, lừa gạt tôi sao?"
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bằng trực giác của phụ nữ, Hứa Tân Di ngửi được những lời này của Dịch Dương không giống bình thường.
—— "Anh ta có ý gì? Thử mình? Hoài nghi mình? Tên này bị hoảng hồn cả đêm tính cách đột biến, bắt đầu đa nghi?"
Lời này không thể nói chết, cô phải giữ lại đường lui cho bản thân. Cô châm chước từ ngữ, nói: "Anh đừng suy nghĩ vớ vẩn, cho dù em lừa gạt anh, đó cũng là xuất phát từ thiện ý lừa gạt, sao em có thể hại anh giống như những người đó?"
Tích thủy bất lậu (một giọt nước cũng không để lọt)
—— "Xem anh còn có cái gì để hỏi tiếp."
Dịch Dương chậm rãi thu hồi ánh mắt tìm kiếm, im lặng quay đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ, cũng không biết suy nghĩ cái gì, trên đường trở về nhà chính, không có nói thêm một lời nào.
Một giờ sau, xe chậm rãi chạy vào nhà chính Nhà họ Dịch.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!