Tài xế nhà họ Dịch tới thật không đúng thời điểm, dù là đối với Hứa Tân Di, Dịch Dương, hay là đối với Tần Nghiên.
Khi Tần Nghiên nghe bạn mình nói, Dịch Dương ở trên lầu hai phòng chờ mình, cô cho rằng đó chỉ là một trò đùa của bọn họ mà thôi, điều khiến cô không ngờ tới chính là, bọn họ dám chuốc thuốc Dịch Dương.
"Nghiên Nghiên, cậu đừng do dự nữa, ai không biết Hứa Tân Di chen chân giữa tình cảm của cậu cùng Dịch Dương? Hứa Tân Di mới là kẻ thứ ba, huống chi Dịch Dương căn bản là không thích cô ta."
"Bọn họ sớm hay muộn sẽ ly hôn, cậu muốn lại chờ thêm mấy năm nữa cũng được, nhưng nếu cậu không muốn chờ, thì hiện tại hãy đi lên lầu hai ngay đi, không cần cậu thật sự xảy ra quan hệ với anh ấy, chỉ cần cậu ở trong phòng một hồi, tụi này sẽ giúp cậu làm thỏa đáng."
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đang lúc Tần Nghiên hết sức động tâm, Dịch Dương tài xế tới, mang theo nhân viên resort đi thẳng lên lầu hai. Lúc ấy cả đám đều luống cuống.
"Mấy người đang làm gì?"
Nhân viên resort giải thích, nói: "Tần tiểu thư, vị tiên sinh này nói anh ta là tài xế của Dịch tiên sinh, Dịch tiên sinh gọi điện thoại kêu anh ta lại đây."
Tần Nghiên đại khái đoán được, Dịch Dương sợ là đã tỉnh, cảm xúc tiếc nuối chợt lóe mà qua.
Cửa phòng mở ra. Căn phòng chỉ dựa vào một chiếc đèn ngủ ở đầu giường soi sáng, xem không được đầy đủ tình huống khắp phòng, nhưng tình hình ngay mép giường lộn xộn ra sao, đủ để xem rõ mồn một.
Dịch Dương cả người ướt đẫm, Hứa Tân Di cầm dây lưng đứng ở mép giường. Trường hợp có chút táo bạo. Tài xế tay mắt lanh lẹ trở tay đóng cửa lại.
"Thực xin lỗi, quấy rầy."
Mấy người đứng ở ngoài cửa, hai mặt nhìn nhau, còn không có phục hồi tinh thần lại từ tình huống chấn động vừa rồi. Tài xế nhỏ giọng ho khan một tiếng: "Dịch tiên sinh cùng Dịch phu nhân vẫn là rất ân ái."
Sắc mặt của mọi người đều khác nhau. Trong lòng Tần Nghiên rõ ràng, dựa theo tình hình bên trong tới xem, chỉ sợ mọi chuyện đã bại lộ, nếu Dịch Dương không tin cô, nghĩ cô có tham dự một tay ….. Cô cần thiết phải nghĩ ra đối sách.
Năm phút trôi qua, Hứa Tân Di từ trong phòng ra tới, tức đến phun lửa, giọng điệu trào phúng, nói: "Tần tiểu thư, cô còn trẻ tuổi, sao lại làm chuyện đáng xấu hổ ở ngay trong tiệc sinh nhật của mình kia chứ?"
"Cô nói chuyện khách khí giùm tôi." Lũ chó hùa F4 trung thành bảo vệ chủ.
"Tôi hiện tại còn tính khách khí, hiện tại mấy người tốt nhất nên nghĩ đợi lát nữa nên giải thích như thế nào đi."
Ai, cô thật sự xem trọng Tần Nghiên, tưởng là vương giả, kết quả là đồng thau, còn tưởng rằng cô ta có thể thu phục Dịch Dương, kết quả tự tìm đường chết. Dựa vào cục diện hiện tại mà nói, Dịch Dương có thể thích cô ta mới là lạ.
"Tiểu Trương."
Hứa Tân Di ra lệnh cho tài xế nói: "Anh đi tìm một bộ tây trang tới, còn nữa, lấy một hộp băng keo cá nhân lại đây."
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Dạ, phu nhân."
Tần Nghiên khẩn trương hỏi: "Dịch Dương làm sao vậy? Anh ấy không sao chứ?"
"Không sao, chỉ là ăn vài thứ không nên ăn thôi." Hứa Tân Di liếc nhìn sắc mặt thay đổi liên tục của mấy người kia, đặc biệt là lũ chó hùa F4 trực tiếp bỏ thuốc kia, xoay người đi vào phòng đóng cửa lại.
Trong phòng, trên giường là một mớ lộn xộn, giường niệm ướt đẫm nước, tụ thành mấy vũng khuếch tán khắp nơi.
Sau khi bình tĩnh lại, Dịch Dương cúi đầu ngồi ở trên sô pha. Hứa Tân Di nhìn thoáng qua, tìm remote bật máy sưởi, đi vào phòng tắm lấy một chiếc khăn lông to ra đưa cho anh.
"Anh đi vào trong phòng tắm cởi quần áo ra đi, bên trong có áo tắm dài, nhớ rõ lau khô đầu tóc, đừng để bị cảm."
Dịch Dương ngồi như một bức tượng điêu khắc, sau một lúc lâu cũng không động đậy, Hứa Tân Di thật muốn ném khăn lên trên đầu anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!