Chương 12: (Vô Đề)

"Anh ta hôn em?"

An Nhã bưng một ly rượu vang đỏ, móng tay đỏ thẫm mới vừa làm đối lập với ly pha lê cực kỳ đẹp, xứng với bàn tay khớp xương rõ ràng, làn da trắng như ngọc, không tục tằng, ngược lại có chút cảm giác xinh đẹp đến yêu mị.

"Tân Di, tin tưởng chị, anh ta hôn em tuyệt đối không phải bởi vì thích em."

"Không phải bởi vì thích em vậy tại sao lại hôn em?"

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hứa Tân Di đúng lý hợp tình, giọng điệu vô cùng cố chấp, đầy mặt viết hai chữ " không tin ", gương mặt đang cười, như đắm chìm vào giấc mơ đẹp.

An Nhã nhìn cô, hận sắt không thành thép.

"Hứa tiểu thư, đừng cười, có cười cũng không có khả năng anh ta bởi vì thích em mà hôn em đâu. Đều nói phụ nữ sa vào lưới tình chỉ số thông minh bằng không, trước đó chị còn chưa tin, nhìn đến em chị tin liền, có thể có chút tiền đồ hay không?"

Thấy bộ dáng Hứa Tân Di thất thần, An Nhã nghiêm túc nhìn cô.

"Vậy đi, để chị phân tích cho em hiểu, em kết hôn hai năm với Dịch Dương, số lần em gặp anh ta chị rõ nhất, anh ta không thích em, chị tin chính em cũng nhìn ra được, từ lúc Dịch Dương về nước đến bây giờ mới bao lâu? Một tháng chưa?"

"Một tháng rưỡi."

"Ok, một tháng rưỡi, đại tiểu thư, hai ngày trước chị đưa kịch bản cùng tiểu thuyết cho em, gương mặt Dịch Dương một chút biểu tình đều không có, ánh mắt nhìn em, cùng khoảng cách giữa cơ thể, đó sẽ là hành động của một người thích em làm ra được sao?"

Hứa Tân Di nghiêm túc suy xét, lắc đầu.

"Cho nên, không phải chị đả kích em, trong đó khẳng định có nguyên nhân khác, tóm lại không phải là bởi vì thích em."

Nghĩ nghĩ, An Nhã lắc đầu: "Người đàn ông Dịch Dương này sâu không lường được, em muốn anh ta thích em, chỉ sợ ăn không ít ủy khuất, nếu em nghe chị một câu, cũng không đến mức giống như bây giờ, càng lún càng sâu."

Anh ấy không thích em, em còn khoái. Hứa Tân Di nói thầm trong lòng.

Lúc sáng Dịch Dương đoạt nụ hôn đầu tiên của cô, Hứa Tân Di trái lo phải nghĩ cũng không suy nghĩ ra, rõ ràng một người chán ghét cô đến như vậy, làm sao trong khoảng thời gian ngắn lại giống như thay đổi thành người khác thế kia.

Không giống như trước đây, không thích nói chuyện với cô, thậm chí cô có ảo giác, rằng Dịch Dương đang đối nghịch với cô. Nhưng sao có thể kia chứ?

Dịch Dương điên rồi sao?

Không nghĩ ra, lúc này mới tới phiên An Nhã phân tích, người thân trong bụi hoa, nhưng không dính một chiếc lá.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Cũng còn khá tốt, như bây giờ cũng được rồi, còn đỡ hơn so với sự thờ ơ của Dịch Dương đối với em như trước kia."

"Có ý gì?"

"Không phải em vẫn luôn muốn chiếm được trái tim của Dịch Dương sao?"

"Trước đây anh ta đối với em làm như không thấy ….. Hiện tại nụ hôn này ….., em không cần phải đoán già đoán non ý nghĩ của anh ta. Hôn chính là hôn, đây là bước đầu tiên kéo gần khoảng cách của hai người, chị tin tưởng, tụi em còn sẽ có bước thứ hai bước thứ ba, dựa theo tình hình này phát triển xuống"

An Nhã nhăn mày suy tư, ra một cái kết luận: "Lấy kinh nghiệm tình trường của chị tới xem, sớm hay muộn, có một ngày Dịch Dương khẳng định sẽ yêu em."

Hứa Tân Di biểu tình như thấy quỷ.

Sớm hay muộn sẽ yêu mình?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!