Cô đập lên hất tay của hắn ra.
Chiêm Đông Kình đưa tay ra sau eo lưng kéo một cái, không dùng bao nhiêu lực
liền ôm Tô Lương Mạt vào trong ngực, hắn luồn tay kia vào trong mái tóc
cô, cố định cái gáy của cô.
Cô rủ rèm mi xuống, thân thể rõ ràng cứng ngắc, muốn giãy giụa.
Mặt của hắn đã kề tới sát mặt cô, "Cô chủ động hôn tôi, tôi liền bỏ qua cho cô, thế nào, cô nói rất đúng, cho dù cô có làm chứng giúp Vệ Tắc tôi
cũng không có gì phải sợ, nghĩ tới em trai cô, thật đáng yêu... tôi rất
thích nó."
Tô Lương Mạt nhìn đôi môi mỏng khiêu gợi của Chiêm Đông Kình khẽ mấp máy, cô nhón chân lên, lại thủy chung không hôn lên được.
Trong lòng không phải không có lưỡng lự, Chiêm Đông Kình xoay người đè cô lên lan can, thắt lưng bị vật cứng đụng phải, Tô Lương Mạt đối diện với
lồng ngực cứng rắn áp tới cũng không né tránh được, hai tay Chiêm Đông
Kình giữ chặt eo cô, môi mỏng áp lên cánh môi của cô, tầm mắt Tô Lương
Mạt xuyên qua bên tai người đàn ông, thấy máy ghi hình trên giường cũng
không quay sang bên này, cô đấu tranh tư tưởng một hồi, nhắm hai mắt
lại.
Cô với Vệ Tắc mặc dù là quan hệ yêu đương, cũng thỉnh thoảng sẽ ôm hôn, nhưng vốn chưa từng thử qua kịch liệt như vậy.
Đối với thế tấn công của Chiêm Đông Kình, Tô Lương Mạt tất nhiên không đáp
lại, ngón tay người đàn ông ở trên eo cô vuốt ve, đầu lưỡi còn có mùi vị thuốc lá đắng ngắt, hắn bá đạo công thành chiếm đất, mút lấy đầu lưỡi
Tô Lương Mạt rồi vần vò hết lần này tới lần khác, lưỡi cô phát đau, Tô
Lương Mạt đưa hai tay đẩy hắn ra. Chiêm Đông Kình nắm lấy hai tay cô
vòng lên cổ mình, Tô Lương Mạt hoàn toàn bị khống chế, đầu lưỡi ngay tức thì bị hắn mút thỏa thích không thu về được, bàn tay Chiêm Đông Kình
lại lần nữa giữ chặt eo Tô Lương Mạt, hắn khẽ lui nửa người dưới ra sau, rồi dùng sức va chạm về phía trước.
Cho dù cô có mặc quần áo
chỉnh tề, nhưng động tác này, vẫn có thể cảm nhận rõ ràng không khí ái
muội thăng hoa vô cùng động tình, Tô Lương Mạt buông tay ra muốn chống
cự, Chiêm Đông Kình lui người rồi lại dùng sức đẩy lên trước.
Cô
muốn cắn, nhưng đầu lưỡi của mình vẫn còn trong miệng người ta, Tô Lương Mạt gập cong đầu gối, Chiêm Đông Kình phát giác được ý đồ của cô, hai
chân dứt khoát chế trụ cô, cô hít thở dồn dập, gần như một hơi cũng
không thở ra được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!