Chương 46: Ý loạn tình mê, lấy cô làm điều kiện trao đổi (2)

Ông rút tay lại, khom người chạy ra ngoài.

Tô Lương Mạt xuyên qua mép thùng hàng trông thấy mấy người đuổi theo không tha, cô duy trì tư thế ngồi xổm di chuyển tới lối ra.

"Tiếp tục chạy sẽ nổ súng!"

Phía sau lưng cô chống đỡ tấm ván gỗ, cũng không biết là ai nổ súng trước,

"đoàng" một tiếng mang theo mùi thuốc súng nồng đậm xé rách màng nhĩ, Tô Lương Mạt gần như trước tiên che kín hai lỗ tai, lại là vài tiếng súng

liên hoàn, cô nhìn thấy Tô Khang chạy ra bên ngoài bến tàu, giơ súng lên nhắm ngay phía bên này.

Đoàng...

Ngay sau đó "đinh" một

tiếng, cũng không biết bắn trúng vật gì cứng, có thứ gì sượt qua ống

quần của cô bay tới đập xuống đất, Tô Lương Mạt vươn tay phải đeo bao

tay ra, nhặt lên sau đó mở lòng bàn tay nhìn, là viên đạn.

Vừa rồi lúc tiếng súng vang lên, chỉ có một phát súng này của Tô Khang.

Tô Lương Mạt nắm chặt tay.

Tô Khang trèo qua lan can hình như định nhảy lên, Tô Lương Mạt nhìn thấy mấy người đồng thời giơ súng lên.

Cô thật nhanh bò dậy xông về phía cửa cảng, hai chân bởi vì ngồi xổm một

lúc lâu mà mỏi nhừ, Tô Lương Mạt loạng choạng đụng vào thùng hàng phía

trên, chữ "ba" trong miệng còn chưa kịp thoát ra, đã bị người ở phía sau lưng che miệng lại.

Cả người cô bị nhấc lên, hai chân không chạm đất đạp lung tung, cảnh tượng cuối cùng trong mắt Tô Lương Mạt chính là Tô Khang bị bắn trúng sau lưng, người vọt qua lan can rơi xuống biển.

"Ba..."

Tiếng gào thét xé rách của cô biến thành tiếng nức nở nghẹn ngào trong cổ

họng, tất cả mọi nỗ lực đều uổng phí, chớp mắt Tô Lương Mạt bị tuyệt

vọng với bi thương ngập đầu đánh cho suy sụp, cô đá một nhát vào thùng

hàng phát ra tiếng độnh rất lớn, nhưng những người kia đều vây quanh bến tàu tra xét, cũng không có chú ý tới bên này.

Tô Lương Mạt bị

kéo tới một chỗ cách xa đó, trước cảng có mấy chiếc tàu đậu lại, động

tĩnh lớn như vậy nhưng không có ai xuất hiện.

Người bịt miệng cô

khí lực rất lớn, lồng ngực cứng rắn đập lên đầu làm cô thấy đau, Tô

Lương Mạt bị lôi tới góc khuất, ở đây là chỗ ẩn núp rất tốt, hai tay hắn giữ chặt cô mới buông ra, Tô Lương Mạt liền muốn chạy ra.

Người đàn ông kéo cô lại, ấn đầu cô lên thùng đựng hàng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!