Chương 41: Hoắc lão gia tử đổi ý

Hoắc lão gia tử nghe

xong, ngoại trừ kinh ngạc rồi là phẫn nộ, ông ta cầm quải trượng dùng

sức gõ xuống nền, "Hỗn đản, lại ở sau lưng ta làm ra nhiều chuyện như

vậy."

Tô Lương Mạt thấy thái độ ông ta như vậy, cũng thả lỏng tâm trạng một chút.

"Tô tiểu thư, chắc chắn cô cho là kẻ trộn lẫn trong bang hội chúng tôi đều

không phải người tốt phải không?" Hoắc lão gia tử thở ra một hơi, "Cũng

bởi vì mấy đứa kia bất luận là trưởng thành hay nông cạn đều không để

tôi được tĩnh tâm, tôi mới đặt ra những quy tắc đó, mặc dù người bên

ngoài có thành kiến với chúng tôi, nhưng mà không có quy củ thì không

thành quy tắc, cô yên tâm, chuyện này tôi sẽ cho cô một câu trả lời thỏa đáng."

Ông ta nói chuyện rõ ràng, Tô Lương Mạt mỉm cười, "Hoắc lão gia tử ngài đừng nói như vậy, tôi tin tưởng thái độ của ngài."

"Hai ngày sau cô tới tìm tôi," Ông ta cho Tô Lương Mạt địa chỉ, "tôi khẳng định cho cô câu trả lời thỏa đáng."

"Hoắc lão gia tử, những lời tôi nói không đưa ra được bằng chứng rõ ràng, ngài tin tôi sao?"

"Tôi tin, thằng hỗn đản này so với lão đầu tử tôi còn hỗn đản hơn nhiều,

bình thường gây ra chuyện tôi đều mắt nhắm mắt mở, nếu cứ tiếp tục để

như vậy, sớm muỗn cũng liên lụy đến người khác."

Tô Lương Mạt không khỏi dâng lên hảo cảm với ông ta, xem ra người trong bang hội không nhất định đều là kẻ tội ác tày trời.

Đưa Hoắc lão gia tử ra ngoài, trong lòng Tô Lương Mạt liền nhẹ bớt, chuyện

trong nội bộ bang hội này, hơn nữa còn liên quan tới Tương Hiếu Đường mà Chiêm Đông Kình nhìn chằm chằm như hổ đói, hiệu quả có lẽ còn nhanh hơn cảnh sát làm việc nhiều.

***

Hai ngày sau, Tô Lương Mạt theo hẹn đi đến địa chỉ Hoắc lão gia tử đã cho cô.

Có người dẫn cô vào trong, xuyên qua đình viện đủ loại hoa cỏ đi vào phòng khách, Tô Lương Mạt nhìn thấy người đàn ông trên ghế sofa thì ngẩn

người, bước chân cũng dừng lại chần chừ có nên tiếp tục tiến lên trước

hay không.

Bộ dạng Chiêm Đông Kình rất nhàn nhã, hắn vắt chân

trái lên, lật lật tờ báo trong tay, nghe thấy động tĩnh chỉ là ngẩng đầu liếc nhìn cô, sau đó không thèm quan tâm lại đặt chú ý lên tờ báo.

Tô Lương Mạt nghĩ, có lẽ Hoắc lão gia tử gọi hắn đến hỏi tội.

Người giúp việc dẫn cô đi về phía sofa, "Mời cô ngồi, lão gia tử có đang bận chút chuyện, đợi lát nữa sẽ gặp cô."

"Cảm ơn." Tô Lương Mạt ngồi đối diện với Chiêm Đông Kình, người đàn ông gấp

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!