Chương 25: Ngang ngược không bằng hắn

Chu Chính đưa tay đưa đống thẻ bài cho mấy vị huynh đệ với người phụ nữ bên cạnh, hai mắt nhìn chằm chằm Tô Lương Mạt ở đối diện, "Tô tiểu thư đây

vận khí thực sự tốt kinh người, hình như muốn thắng liền thắng, muốn

thua liền thua, có tuyệt chiêu gì có thể dạy tôi không?"

"Tôi chỉ là vận khí tốt, nghĩ rằng dù sao tiền này vốn cũng không phải của tôi,

nhưng vận khí cũng giống như vận rủi, nên đến thời điểm muốn ngăn cũng

không ngăn được."

Chu Chính cũng không nói thêm gì nữa, dù sao

ngoại trừ hai chữ "vận khí", cái khác cũng không thể giải thích, nơi này hắn thường xuyên đến chơi, chỉ dựa vào Tô Lương Mạt càng không có khả

năng gian lận.

Chiêm Đông Kình giơ ly rượu đỏ lên đưa về phía Tô Lương Mạt, cô quay mặt đi chỗ khác, "Tôi có rồi."

Hắn đè nặng âm thanh chỉ có hai người mới nghe thấy, "Có cần gọi nho nhỏ thú của cô qua đây không?"

"Nó không ăn cơm."

"Cô cần gì phải đi làm nữa, mỗi ngày đánh cuộc đều một lần cũng đủ để cô ăn chơi rồi." Chiêm Đông Kình nói không phải không có lý, khóe mắt Tô

Lương Mạt dâng lên châm chọc, "Anh hiểu cái gì, không phải vạn bất đắc

dĩ tôi sẽ không cho nho nhỏ thú ra ngoài."

"Nó là con trai hay con gái?"

Sắc mặt Tô Lương Mạt che giấu hoài nghi, cô nhìn Chiêm Đông Kình, "Con trai."

"Cô làm thế nào nhặt được nó?"

"Nó vẫn luôn đi theo tôi," Tô Lương Mạt hiếm khí nói chuyện với hắn, "nhưng tôi vẫn chưa có khả năng nghe được lời nó nói, cho nên rất nhiều chuyện tôi cũng không hiểu."

Ánh mắt Chiêm Đông Kình dán chặt lên một chỗ, như có điều gì đó suy nghĩ.

Trong bữa ăn, Tô Lương Mạt cơ hồ không động đũa, dù sao cũng không phải là

người cùng đường, không khí nặng nề thế này làm gì còn nuốt trôi được.

Điện thoại của cô đã chuyển sang chế độ rung cách túi áo đột nhiên rung lên, Tô Lương Mạt vội rút ra, thấy là Vệ Tắc.

Cô liếc mắt nhìn về phía họ Chu bên cạnh, Tô Lương Mạt nắm chặt di động trong tay, "Tôi muốn đi toilet."

"Là bạn trai cảnh sát của cô tìm cô đúng chứ?" Chu Chính rõ ràng nhìn thấy

động tác mờ ám vừa rồi của Tô Lương Mạt, "Cô cũng đừng đi gấp, chúng tôi đều là người nộp thuế tuân thủ phát luật, không cần phải sợ hãi như

vậy, hơn nữa Kình thiếu ngồi bên cạnh cô lại là quân tử trong các quân

tử…"

Tô Lương Mạt cơ hồ nghe không lọt, hắn không có văn hóa thì bỏ đi, còn đem cầm thú với quân tử định nghĩa lẫn lộn.

Hoắc lão gia tử thấy cũng không còn sớm nữa, "Hôm nay thôi vậy, đừng gây thêm rắc rối nào cho người khác nữa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!