Chương 22: Xác nhận

Trong nháy mắt hai mắt Vệ Tắc bùng lên ngọn đuốc, Tô Lương Mạt đưa chân đá văng áo ngực, "Vệ Tắc, chúng ta về trước đi."

Vệ Tắc lầ trước phải chịu thiệt, lần này không dám quá bốc đồng, Vệ Tắc

thả lỏng bàn tay đang nắm chặt tay cửa, nhấc chân định đi.

Chiêm

Đông Kình ung dung ngồi ngửa, khuỷu tay trái gác lên cửa xe, tầm mắt

xuyên qua một bên mặt Vệ Tắc nhìn về phía Tô Lương Mạt, "Có lẽ cô cần

phải có thời gian cân nhắc, tôi cho cô thời gian, Lương Mạt, sau này đi

theo tôi, tôi hứa sẽ đối xử tốt với cô."

Giọng điệu này mang theo bao nhiêu ôn nhu giả tạo, Chiêm Đông Kình thu tay lại, cửa kính cũng từ từ từng chút một che đi tầm mắt của hai người bên ngoài.

Sau khi Vệ Tắc thấy xe của Chiêm Đông Kình đi ra ngoài, lúc này không nói lời

nào ngồi vào ghế lái, Tô Lương Mạt còn chưa kịp thắt dây an toàn, thân

xe đã như mũi tên rời cung bắn đi vun vút.

Tô Lương Mạt nhìn thấy kim chỉ tốc độ trên hộp số tăng lên nhanh chóng, bây giờ đúng vào buổi

tối, khí trời tối tăm u ám làm nền khiến tâm tình người ta càng thêm

kém.

Quẹo ra khỏi Thanh Hồ Đường, vốn là tốc độ cực đại bị phanh

lại đột ngột, Tô Lương Mạt bất ngờ nhào lên phía trước, Vệ Tắc nghiêng

người kéo cô bảo vệ trong ngực, đợi xe hoàn toàn dừng hẳn rồi mới buông

ra.

Tô Lương Mạt sờ lên trán, đem tóc mái rơi lòa xòa ngang trán

gảy ra sau tai, cô nghiêng người nhìn Vệ Tắc, "Anh vì cái gì tức giận,

vì tìm thấy em ở đây, hay là vì anh ta ném áo lót của em ra?"

"Anh đều tức giận," Vệ Tắc khẽ cắn răng, "Lương Mạt, có phải em với Chiêm Đông Kình có chuyện gì bí mật?"

Tô Lương Mạt vừa nghe lời này, tự nhiên muốn nổi đóa, "Anh có ý gì? Em với anh ta có thể có chuyện gì?"

Vệ Tắc thấy sắc mặt cô không tốt, lúc này mới có nén giận, nhưng rốt cuộc ở trong nhà ngạo nghễ đã quen rồi, liền xoay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ, Tô Lương Mạt biết rõ Vệ Tắc đang nổi nóng, dứt khoát tựa vào ghế cũng

không muốn nói chuyện.

Một lúc lâu sau, thanh âm của Vệ Tắc trong không gian trắc hẹp khó khăn vang lên, "Sớm muộn cũng có một ngày,

không phải hắn chết thì là anh chết."

Tô Lương Mạt cảm giác thấy

xe chậm rãi khởi động, cô cũng không quay đầu lại, "Giữa em với anh ta

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!