Chương 2: Rơi vào tay hắn

Tô Lương Mạt không nghe được tiếng nói chuyện ở đằng xa, nhưng từ giữa hai đầu lông mày của Chiêm Đông Kình có thể nhận ra được một chút cổ quái

khó mà che dấu, hai tay Tô Trạch ôm chặt cổ chị, bọn người trong nhà kho nghe thấy động tĩnh lần lượt xông ra ngoài, dẫn đầu là tên đàn ông vừa

rồi định rút súng.

Dường như trong ánh đèn chớp nhoáng, chữ "chị" trong miệng Tô Trạch còn chưa phát ra, Tô Lương Mạt liền ôm chặt nó

khom lưng núp sau cửa sắt, đáy mắt thoáng hiện lên động tác Chiêm Đông

Kình chỉ một ngón tay về phía trước, tiếng súng đinh tai nhức óc tra tấn lỗ tai, giống như có vô số pháo hoa nổ tung khó mà kết thúc.

Bả

vai Tô Lương Mạt cọ xát song sắt đâm lồi ra ngoài, gỉ sắt loang lổ xẹt

qua da thịt cũng không thấy đau, cửa chính nhà kho không thể nghi ngờ

trở thành điểm chiến đấu ác liệt nhất, Chiêm Đông Kình liếc mắt thấy cô

khom lưng trốn sau bức tường chạy trốn về phía bãi sân bên ngoài, hắn

không nhanh không chậm thu hồi tầm mắt, bên ngoài đâu đâu cũng có người, đừng nói là một Tô Lương Mạt cô mà cho dù là con ruồi hôm nay cũng đừng hòng bay ra ngoài.

Trong nhà kho đổ nát rất khó tìm được chỗ

trốn, đến gần chỗ góc tường chất đầy thùng hàng ghép từ mấy ván gỗ rẻ

tiền, Tô Lương Mạt để Tô Trạch xuống, cuộn người vào trong, kéo tay Tô

Trạch trốn vào trong đó.

Không gian chật hẹp vừa đúng chứa được hai người, nhưng chỉ có thể ngồi xổm, Tô Lương Mạt ôm em trai vào trong ngực.

"Chị, bên ngoài có tiếng gì vậy?" Tiểu tử còn nhỏ không hiểu ý nghĩa sống

còn, Tô Lương Mạt hạ thấp giọng, "Đừng sợ, có thể là tiếng bắn pháo

hoa."

"Vậy tại sao chúng ta phải núp trong này?"

Tô Lương

Mạt kịp thời che lỗ tai Tô Trạch, môi cô tiến sát đến tai nó, "Chúng ta

đang chơi trốn tìm với người xấu, chờ sau khi hết tiếng pháo có thể về

nhà."

Tô Trạch cái hiểu cái không gật đầu.

Tô Lương Mạt

ngồi xổm đến nỗi hai chân tê dại, tiếng súng bên ngoài không dứt, không

khí chui vào khe hở trên tấm vãn gỗ chỉ có mùi thuốc súng xa lạ, còn có

mùi máu tanh nồng nặc cùng tiếng kêu thảm thiết, sắc trời tối đen như

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!