Vệ Tắc với mấy người đồng nghiệp còn cả Tôn Liễn ít nhiều gì cũng đều uống rượu, bọn họ bị đưa tới bệnh viện rửa ruột, bị đưa đi cùng còn có người đàn ông kia, nhưng nghe nói lúc đưa lên cáng cứu thương đã không còn
thở nữa.
Tô Lương Mạt sốt ruột chờ trước hành lang, cô đưa hai tay che mặt, nhiệt độ ngón tay đến bây giờ vẫn chưa khôi phục lại.
Di động trong túi xách đột ngột đổ chuông, Tô Lương Mạt thấy là số lạ, cô chưa kịp suy nghĩ liền bắt máy, "Alo."
"Đêm nay tới đây."
Tô Lương Mạt nghe ra được giọng của đối phương, "Đêm nay tôi không rảnh."
Chiêm Đông Kình đi tới trước cửa sổ phòng ngủ, "Sao vậy, xảy ra chuyện gì sao?"
"Anh có phải biết rõ còn cố hỏi phải không?" Bóng lưng Tô Lương Mạt im lìm
ngồi trên hành lang, giờ này bệnh viện ít người qua lại, "Người kia chết rồi."
"Người nào?" Sau đó, bên kia truyền tới âm thanh Chiêm
Đông Kình bừng tỉnh, "Chết rồi thì thôi, mỗi người đều có mạng khác
nhau."
"Anh biết rồi thì tốt," Tô Lương Mạt đè nén phẫn nộ, "Rượu ở Hoan Lạc Đài bị bỏ thuốc cũng là anh phải không?"
"Cô có rảnh thì lo quản bạn trai cô đi, việc vớ vẩn trên đời này hắn đều có thể chen chân vào, nhưng mà," giọng nói người đàn ông tạm ngừng, ngón
tay gẩy gấy tàn thuốc, "khi hắn kiêu căng không cần cái mạng của mình,
có phải nên hỏi thử bản thân mình có đủ tư cách hay không?"
Lời
của hắn không gợn chút sợ hãi, Tô Lương Mạt cũng không nghe thấy chút
tức giận nào trong đó, nhưng cũng chính vì như vậy, mới làm cô không
cách nào cãi lại.
"Tôi cho người tới đón cô, cô ở đâu?"
"Không," Tô Lương Mạt nghe thấy bên cạnh có động tĩnh, y tá từ bên trong đang đi ra, cô vội vàng đứng dậy, "Tôi cúp máy đây."
Không đợi Chiêm Đông Kình kịp phản ứng, cô ngắt điện thoại trước, "Y tá, bạn của tôi bọn họ sao rồi?"
"Yên tâm, vừa mới rửa dạ dày, bây giờ đang truyền nước."
Mấy người đàn ông to xác không có việc gì, Tôn Liễn khó chịu không ngừng
rớt nước mắt, "Ai u, làm sao uống bia cũng có thể uống đến rửa ruột
vậy?"
Tô Lương Mạt giúp cô ấy đắp kín chăn, "Nói ít mấy câu đi, nghỉ ngơi trước đã."
Vệ Tắc với mấy người còn đang nói chuyện tối nay, Tô Lương Mạt ngồi bên
mép giường anh, Vệ Tắc đưa tay xoa đầu cô, "Sang bên cạnh nằm đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!