Ăn được một nửa, Hàn Tăng với Tống Các từ bên ngoài đi vào.
Hai người nhìn thấy Tô Lương Mạt đều kinh ngạc, hai mắt Tống Các dán chặt
trên mặt Tô Lương Mạt, cô nghe thấy tiếng bước chân ngẩng đầu lên, chút
ấn tượng tốt còn sót với Tống Các lúc trước qua một đêm đó toàn bộ đều
hết sạch.
"Kình thiếu."
Bọn họ chào hỏi xong, tầm mắt Hàn Tăng rơi thẳng vào Tô Lương Mạt, "Cô ta…"
Chiêm Đông Kình bỏ chén trong tay xuống, thấy Tô Lương Mạt cũng không có ý định ăn tiếp, "Cô về phòng trước đi."
Lời này có bao nhiêu là mập mờ khiến người ta phải liên tưởng, Tô Lương Mạt đẩy ghế ra đi về phía cầu thang.
Đi lên vài bậc thang, nghe thấy Hàn Tăng rốt cuộc nhịn không được mở miệng hỏi, "Cô ta sao vẫn chưa chết?"
Tô Lương Mạt đi lên tầng hai, nhìn thấy chiếc đèn tường chỗ khúc quanh còn trao cao hơn cô nhiều, cô về phòng gọi điện cho Tống Tử Căng để bà yên
tâm, Chiêm Đông Kình hình như có việc, một lúc lâu chưa trở lại, Tô
Lương Mạt mệt mỏi không chịu nổi, vừa cuộn mình trên ghế sofa liền ngủ
mất.
Điệu bộ Chiêm Đông Kình khá nhàn nhã, ngón trỏ giữa lông mày gõ nhè nhẹ, phần lớn thời gian là Tống Các nói, Chiêm Đông Kình nghe
xong không nói gì, hai người đối diện cũng quen rồi, trầm mặc một hồi
lâu, mới thấy hai mắt hắn đang nhắm mở ra, "Trước tiên đừng gây động
tĩnh quá lớn, vụ án kho hàng Thành Bắc cảnh sát theo rất gắt, bên kia
cũng thả ra, không được để lỡ chuyện"
"Vâng."
"Kình thiếu, cái con bé kia sao vẫn còn ở đây?"
"Cô ta có khả năng liên quan đến chuyện cha ta bị hại."
Tống Các với Hàn Tăng giật mình, Chiêm Đông Kình cũng không nói cụ thể, đứng lên chỉ dặn dò một câu, "Sau này đừng để cô ta lại xảy ra chuyện."
Hắn giải quyết hết việc lên lầu đã gần mười một giờ, cửa phòng đóng chặt,
trước cửa vẫn có hộ vệ trông chừng, cho dù là ở chỗ của mình, người như
bọn họ cũng không thể nào trút được gánh nặng đi ngủ.
Hắn tiến gần lên trước, hộ vệ cừa muốn chào hỏi, Chiêm Đông Kình ra hiệu đừng lên tiếng, nghĩ lại Tô Lương Mạt chắc đã ngủ rồi.
Đẩy cửa phòng đi vào, quả nhiên nhìn thấy một bóng dáng cuộn tròn một góc
trên ghế sofa, đầu tóc tùy ý dùng dây da buộc tóc cột ra sau gáy, Chiêm
Đông Kình định đi về phía giường lớn giữa phòng, đột nhiên thấy bả vai
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!