Chương 1: Nhiếp hồn

Tô Lương Mạt đẩy cửa đi vào.

Phòng ngủ rất lớn, ước chừng đến trăm mét vuông, người đàn ông hình như mới

từ phòng tắm đi ra, bởi vì vóc dáng rất cao, mép áo tắm chỉ vừa tới chỗ

bắp chân Chiêm Đông Kình, hắn tùy ý ngồi ở mép giường, đường cong cơ

bắp rắn chắc có thể nói là hoàn mỹ, tóc ngắn màu đen cắt tỉa gọn gàng,

cơ bụng từ lồng ngực kéo xuống đến giữa nơi thần bí được che giấu.

Ngũ quan của hắn tự nhiên sâu sắc, nếu không làm sao dám nói Chiêm Đông

Kình có địa vị như ngày hôm nay là nhờ vào khuôn mặt cùng đôi tay này?

Chiêm Đông Kình ngẩng đầu, khẽ nheo mắt sau nhìn chằm chằm Tô Lương Mạt, hướng tay phải về phía cô vẫy, "Đến đây."

Tô Lương Mạt đến bên cạnh hắn, cánh tay xẹt qua miệng túi, có thể cảm giác được thứ gì đó nặng nặng bên trong.

Chiêm Đông Kình nắm lấy tay cô, đem năm ngón tay của cô vặn bung từng ngón

ra, hắn sống mũi cương ngạnh tiến đến gần, sau đó đó nhếch môi ý cười ma mị, "Cho cô ra giá, bao nhiêu?"

Tô Lương Mạt nhìn chiếc giường rất lớn kia ở sau lưng người đàn ông.

Cô thuận miệng hô đại một con số.

Chiêm Đông Kình một cước lôi cô đến nghiêng người đè cô lên giường, tầm mắt

từ trên cao nhìn xuống, hoàn toàn không cho cô thời gian phản ứng.

"Trước khi đến đã tắm chưa?"

"Tắm rồi."

Kèm theo lời nói của cô vừa phát ra còn có tiếng cổ áo bị xé mở, áo sơ mi

bị kéo đứt rơi vài nút, con ngươi người đàn ông đen như mực nhìn chằm

chằm bộ ngực căng tròn của cô, bàn tay không chút lưu tình chụp lên.

Hàm răng Tô Lương Mạt khẽ run rẩy, người đàn ông dùng sức xoa nắn.

Khủy tay của cô vất vả chống đỡ nửa người trên, sức nặng toàn thân dựa vào

hai cánh tay, con ngươi của cô khác với màu đen của người bình thường,

giống như đầm mê ma quái sâu không tưởng được, khuôn mặt cô mỹ lệ tiến

sát gần Chiêm Đông Kình, người đàn ông cúi đầu khẽ hôn khóe miệng cô,

hai người mắt chạm mắt.

Chiêm Đông Kình nhìn vào đáy đầm sâu

trong mắt cô, miệng cắn đầu lưỡi, hắn phát giác có gì đó không đúng muốn thu hồi tầm mắt nhưng không kịp nữa.

Hai tròng mắt cô u ám giống như đem hắn ném vào địa ngục vô tận, tầm mắt giằng co sau liền không có cách nào thoát ra được, dần dần, không thể khống chế tứ chi, mà ngay cả ý thức cũng từ từ thoát ly khỏi thân thể.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!