Chương 10: Dì nhỏ, khẩu vị của cô thật độc đáo

Đường Y chạm một cánh tay lên người Phong Sính, kiên trì nói: "Hãy để tôi đi, tôi còn phải bắt taxi."

"Tôi cho người đưa cô về."

"Không cần, không cần." Đường Ý vội cự tuyệt: "Ở đây taxi cũng nhiều"

Phong sính thuận thế ôm lấy hông cô: "Bạn trai cô có thể cho cô cái gì? Tiền? Quyền? Không có những thứ đó, cái gọi là tình yêu cùng chỉ là vô nghĩa."

"Anh ấy có thể cho tôi cảm giác an toàn."

Khóe miệng Phong Sính vẽ ra một đường cong lạnh lùng: "Cảm giác an toàn? Cô thích như vậy sao? Lưng đeo mấy chục vạn nợ bên ngoài, lại thêm một cái công ty không thể sinh lợi nhuận, còn muốn bạn gái mình quỳ gối trước mặt nam nhân khác, khẩu vị của cô quả thật rất độc đáo."

Đường Ý không nói, người khơi mào điều này còn không phải anh ta sao?

Phong Sính thấy cô đứng đờ người, vỗ vỗ lưng cô nói: "Đi thôi."

Cô như được ân xá liền đứng dậy, cầm đồ đạc của mình bước nhanh ra ngoài.

Phong Sính giơ tay lên, lòng bàn tay trắng mịn màng chạm vào khiến người anh căng lên, khẽ thả lỏng hơi thở, anh không chờ nổi mấy ngày, nhất định phải đem cô đặt dưới thân.

Đường Ý chạy vội đến bệnh viện, Phong Triển Niên đã đi trước, Đường Duệ còn chờ ngoài phòng bệnh.

Nhìn thấy bóng Đường Ý vừa chạy đến, cô vội đứng dậy.

"Đường Đường."

"Chị, người đâu?"

"Ở bên trong, vẫn đang kiểm tra."

Đường Ý cầm lấy nắm cửa thì bị Đường Duệ ngăn lại: "Đường Đường, đợi lát nữa hãy vào."

"Anh ấy bị thương rất nặng ư?"

Đường Duệ khéo cô ngồi xuống: "Sao vậy? Thực sự là Phong Sính làm?"

"Tại sao lại hỏi như vậy?"

"Triển Niên rất tức giận, nói tám phần là do Phong Sính làm chuyện vô liêm sỉ."

Đường Ý cúi đầu: "Không phải, em cũng không biết là ai."

"Đường Đường, tiền thuốc men em không phải lo lắng, Triển Niên đã lo liệu ..."

"Chị..." Đường Ý thật sự nhịn không được, ngắt lời cô: "Chị đang chìm trong tình yêu, chỉ trùng hợp đối phương là người có tiền thôi. Chị không cần dè dặt từng chút sao? Phong Sính chính là người điên, anh ta cắn em, em bỏ không ra, cũng không có người giúp, em trốn xa anh còn không được sao?"

"Thật sự là anh ta?" Đường Duệ lộ vẻ mặt giật mình khó tin, tức giận đứng lên. "Chị tìm Triển Niên."

Đường Ý kéo tay cô lại: "Việc này mà bị Phong Sính biết, khác nào em tự tìm đường chết, chị, không ai quản được anh ta đâu..."

"Anh ta tại sao lại làm vậy? Không đồng ý chuyện chị với Triển Niên cũng đâu cần liên lụy đến em."

"Chị đừng quan tâm, chị càng quan tâm, anh ta càng hăng say, em về sau tránh anh ta là được, chắc chỉ bởi anh ta nhất thời có hứng thú..."

Đường Duệ không nghĩ tới, Đường Ý lại chịu nhiều ủy khuất như vậy.

"Còn năm mươi vạn kia thì sao ?"

Cửa phòng bệnh mở ra, Đường Ý nhanh chóng đi đến: "Bác sĩ, thế nào rồi?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!