Chương 9: (Vô Đề)

Đó là sau khi nhận được bốn chữ Kiến tự như ngộ từ hắn.

Thư ta viết cũng chỉ vỏn vẹn bốn chữ:

Nguyện quân an hảo. (Mong chàng bình an.)

"Hắn ổn mà, chỉ là tính cứng rắn, không chịu được uất ức thôi."

Ta đáp.

Yến Vạn Tam liền im lặng.

Một lúc lâu sau, hắn mới thở dài.

"Hắn đã chịu quá nhiều ấm ức. Cha mẹ mất sớm, các ca ca trong nhà liền đuổi hắn ra khỏi cửa. Hắn lưu lạc khắp nơi, giành giật đồ ăn với chó hoang. Mãi đến năm 13 tuổi mới được nhập ngũ."

"Nhưng trong quân đội còn bẩn thỉu hơn bên ngoài. Vì hắn đẹp trai, không biết bao nhiêu kẻ thèm muốn. Ngày ngày hắn phải cầm d.a. o mà ngủ, không dám nhắm mắt."

"Ban ngày liều mạng tập thương, tối trộm học chữ. Hắn thông minh, 15 tuổi đã lập công lớn, 18 tuổi lại lập công lớn, nhưng đều bị người khác cướp mất, hưởng thụ vinh hoa, thăng quan tiến chức…"

Yến Vạn Tam chưa nói hết, nhưng ta đã hiểu.

Hắn nhìn thấu thế gian này, nên quyết định trốn thoát.

"Hắn nghĩ đến các người, các người đừng bỏ rơi hắn nữa…"

Ừ.

Ta khẽ gật đầu.

Bỏ rơi hắn ư?

Thế thì tiện nghi cho hắn quá rồi.

Khi vào thành Vĩnh An, mọi sự tàn khốc ngày trước như giấc mơ.

Phồn hoa náo nhiệt, người đông như mắc cửi.

Tựa như mỗi ngày đều yên bình thế này, những chiếc lồng hấp bánh bao được mở nắp, hơi nóng bốc lên nghi ngút.

Cha mẹ dắt theo những đứa trẻ thèm thuồng, không thể từ chối, bèn mua một cái nhét vào tay chúng.

Bánh bao nóng hổi, đứa trẻ cầm qua cầm lại, mãi mới nguội, liền háo hức cắn một miếng.

Chúng lại đưa bánh bao đến trước mặt cha mẹ, cha mẹ khẽ cắn một chút rồi mỉm cười.

Trên đời chẳng có chiếc bánh bao nào ngon hơn thế nữa.

Cha mẹ chỉ cần lo lắng tiền trong túi có đủ để mua bánh không, còn đứa trẻ chỉ quan tâm bánh có ngon không.

"Yến giáo úy, ngươi xem, như thể ngày hôm qua chúng ta còn lo không biết c.h.ế. t khi nào, vậy mà chỉ trong chớp mắt, giờ chỉ cần bận tâm bánh bao có ngon hay không."

Ta vốn chỉ muốn Tống Thập Bát bảo vệ ta, để ta có những ngày tháng bình yên như thế.

Nhưng đến giờ, ta muốn hắn bảo vệ hàng ngàn hàng vạn người, để họ có thể sống những ngày yên bình như vậy.

Nếu hắn đã muốn đứng ở nơi cao nhất, thì hắn phải bảo vệ những ngày tháng yên ổn như thế này cho muôn nhà.

16

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!