Thời buổi này mà vẫn dưỡng được mình trắng trẻo mập mạp như thế, có thể thấy hương hỏa ở đạo quán của hắn quả thực rất thịnh.
Cũng đúng thôi, khi con người không thể tự cứu mình, luôn trông chờ thần Phật phù hộ.
Chỉ là chẳng nghĩ tới, điều Phật gia nói nhiều nhất chính là tùy duyên.
Mà Đạo gia lại giảng rõ ràng nhất rằng Đạo pháp tự nhiên.
Tóm lại, mọi thứ đều là số phận, bất kể tốt xấu, đều phải bình thản mà chấp nhận.
Kỷ Hoài uống một chén trà, ăn nửa đĩa điểm tâm, rồi ngồi giảng đạo pháp với ta suốt nửa canh giờ.
Ta vốn chẳng có ngộ tính gì, nhưng lại rất kiên nhẫn.
"Ta thấy nương tử quả thật có căn cơ giác ngộ."
Hắn nheo mắt cười.
"Quả thực ta đã thấu triệt được câu"chết đạo hữu không c.h.ế. t bần đạo.
Hồng Trần Vô Định
Ta đáp, cười nhẹ.
"Đây là đại trí tuệ, chỉ có người thông suốt mới có thể lĩnh ngộ."
Hắn đứng dậy, vung tay áo, nói muốn lấy 200 lượng vàng.
Ta mở ngăn tủ đầu giường, lấy 10 thỏi vàng mỗi thỏi 10 lượng, cộng thêm 50 lượng vàng hạt và vàng lá, bỏ vào hòm rồi gói lại.
Hắn tiện tay xách đi, lại lấy thêm gói điểm tâm ta đã chuẩn bị, ung dung ra khỏi cửa.
Chuyện này tuy nhỏ, nhưng nhìn là biết hắn có bản lĩnh.
Có thể tự bảo vệ mình đã là rất tốt.
Ít nhất trong thời điểm quan trọng, hắn có thể giữ mình an toàn, sẽ không làm rối Tống Thập Bát.
Ta thở dài, vì sự ích kỷ và thiển cận của mình.
Một người thông minh như thế, làm sao có thể gây rối?
13
Tháng Tư cùng năm, Quách Hưng tự phong làm Hán Vương.
Cuối tháng, Ninh Uy Hầu g.i.ế. c c.h.ế. t Khánh Đế, tự xưng vương, quốc hiệu là Ngô, niên hiệu Kiến An.
Tống Thập Bát dọc đường chiêu binh mãi mã, đến khi tới Kiến Ninh, đô thành Tây Thục, dưới trướng đã có hơn ba vạn binh mã, hai nghìn ngựa chiến.
Ta ở lại Xương Châu.
Xương Châu chính là gốc rễ của Tống Thập Bát, là nơi khởi đầu, cũng là đường lui của hắn.
Ta giữ Xương Châu, chính là giữ đường lui cho hắn.
Khi Yến Vạn Tam rời đi, mang theo vợ con, Tam Nương gả cho một Bách phu trưởng dưới trướng ca ca nàng. Đôi vợ chồng son không nỡ chia lìa, Tam Nương cũng đi theo.
Chỉ có Ngũ Nương không chịu rời, nhất quyết ở lại Xương Châu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!